Cưỡng Ép Thần Phục

Chương 9

Bố mẹ Hạ Tiểu Lan muốn nhận nuôi hắn, nhưng Triệu Đình Quân từ chối. Hắn cũng không nhận lòng tốt của Hạ gia, chuyển đến nhà họ sinh sống, mà là tự mình gánh vác gia đình, lo cho mẹ của mình.

Hạ Tiểu Lan hỏi tại sao, hắn chỉ nói: "Anh không muốn làm anh trai của em."

Cô gái nhỏ tủi thân, cảm thấy hắn giận mình, không muốn chơi với mình nữa. Nhưng Triệu Đình Quân sẽ không giải thích cho cô biết, thứ hắn muốn từ trước đến nay chưa bao giờ là danh phận anh trai cô.

Hắn chỉ muốn làm chồng cô.

Sớm muộn gì ngày đó cũng tới.

...

Cái chết của ba hắn đã nằm trong kế hoạch của Triệu Đình Quân, nhưng không ai biết điều đó. Mọi người chỉ cho rằng hắn là kẻ đáng thương, trong một đêm mà ba chết, mẹ phát điên, gia đình tan nát. Nhưng vốn dĩ đây chính là điều mà hắn khao khát từ rất lâu rồi.

Tự do.

Ngày hắn đưa mẹ mình xuất viện, những vết thương trên người bà đã khỏi hẳn, nhưng tinh thần thì gặp vấn đề nghiêm trọng. Sau cái đêm kinh hoàng đó, bà đã trở nên thẫn thờ, không phản ứng với bất kỳ ai hết.

Triệu Đình Quân nhìn vào đôi mắt trống rỗng của mẹ mình, người phụ nữ hắn vừa yêu vừa hận, giọng nói lạnh như băng hoà vào trong không khí.

"Điên rồi sao? Vậy cũng tốt."

Sau này, chỉ còn hai mẹ con chúng ta thôi.

...

Triệu Đình Quân bỏ học. Hắn không tiếp tục thi lên đại học nữa mà trực tiếp đi làm kiếm tiền. Sau cái chết của ba hắn, công ty của ông ta cũng phá sản, tiền bạc dùng để trả lương cho công nhân và thanh toán nợ cờ bạc của ông ta là hết.

Triệu gia không còn tài sản gì ngoại trừ ngôi nhà đang ở.

Hắn thuê một bảo mẫu đến chăm sóc mẹ mình, còn bản thân thì bắt đầu ra ngoài bươn chải.

Kể từ sau đám tang của Triệu Ích Khiêm, mấy tháng trời Hạ Tiểu Lan không gặp được hắn.

Ba tháng sau, hắn trở lại, tặng quà sinh nhật cho cô xong rồi lại định đi.

"Đình Quân ca ca, anh đừng đi. Anh không muốn gặp em nữa sao? Tiểu Lan đã làm gì sai ư?"

Cô gái nhỏ khóc sướt mướt kéo tay hắn. Năm năm trời bọn họ như hình với bóng, vậy mà bây giờ hắn lại đột nhiên biến mất, khiến cho cô cảm thấy vô cùng lạc lõng.

Thiếu niên giờ đã trở thành một người đàn ông, đường nét trên khuôn mặt càng ngày càng anh tuấn. Hắn vẫn trầm mặc như xưa, chỉ giơ tay lau nước mắt cho cô, giọng trầm thấp thủ thỉ.

"Ca ca đi kiếm tiền, đợi anh có tiền rồi, anh sẽ nuôi Tiểu Lan được không?"

Hạ Tiểu Lan lắc đầu nguầy nguậy, khuôn mặt đã nảy nở trở thành một thiếu nữ xinh đẹp, đôi mắt long lanh nhìn thẳng vào hắn khiến Triệu Đình Quân phải nín thở.

"Em không muốn đâu. Huhuhu... Anh đừng đi, ở lại với em. Ba em có rất nhiều tiền. Anh không cần phải đi làm, anh chỉ cần ở nhà với em là được."

Người đàn ông hơi nhếch môi, nụ cười không đạt tới đáy mắt. Hắn xoa mái tóc mềm mại của cô, lắc đầu nói: "Không thể được. Một ngày nào đó, em sẽ là trách nhiệm của anh. Anh nhất định phải cho em những gì tốt nhất."

Chỉ có l*иg son, mới xứng với chú chim hoàng yến của hắn.