Sở phu nhân nhìn gương mặt tuyệt sắc dù không son phấn của nàng, thở dài một hơi, nhưng nét âu sầu trên mặt vẫn chẳng hề thuyên giảm.
Sở Yến Tư thấy vậy, chỉ khẽ cười, dịu dàng trấn an: “Mẫu thân cần gì phải lo lắng đến thế? Cho dù con vào cung, thì có gì đáng ngại đâu.”
“Con bé ngốc này, dù có được sủng ái thế nào, chung quy cũng chỉ là thϊếp. Ở ngoài cung, mẫu thân có thể tìm một mối hôn sự xứng tầm cho con, đường đường chính chính làm chính thất, chẳng phải tốt hơn sao?”
Sở Yến Tư cảm nhận được tấm lòng yêu thương của mẫu thân, khẽ dựa vào lòng bà. Dù nàng không phải nguyên chủ, nhưng đã sống tại đây ba tháng, tình cảm mà Sở phu nhân dành cho nàng vẫn luôn chân thành, khiến lòng nàng không khỏi rung động.
Cấp bậc hậu cung:
- Hoàng hậu
- Chính Nhất phẩm: Hoàng Quý Phi
- Tòng Nhất phẩm: Quý Phi, Đức Phi, Hiền Phi, Thục Phi
- Chính Nhị phẩm: Phi
- Tòng Nhị phẩm: Chiêu Nghi, Chiêu Viện, Chiêu Dung
- Chính Tam phẩm: Tu Nghi, Tu Dung, Tu Viện
- Tòng Tam phẩm: Tiệp Dư
Đời trước, nàng là một diễn viên, vừa đoạt cúp ảnh hậu, chuẩn bị sang nước ngoài đóng phim, nhưng tai nạn máy bay lại đưa nàng đến triều đại xa lạ này.
Kiếp trước, một cô nhi không nơi nương tựa như nàng có thể đoạt được ảnh hậu, đâu chỉ nhờ vào diễn xuất xuất sắc, mà còn nhờ nhan sắc tuyệt trần đã mang lại không ít lợi thế.
Đến cổ đại, nàng chưa từng nghĩ đến chuyện một vợ một chồng, ngay cả ở hiện đại còn chẳng thể làm được, huống hồ là nơi này? Nếu đã vậy, tại sao nàng không trở thành nữ nhân của người tôn quý nhất? Hơn nữa, lụa là gấm vóc nàng cũng thích vô cùng.
Hiện giờ, nàng là đích nữ của một vị tam phẩm thị lang, bên trên có một ca ca ruột, còn mẫu thân thì vững vàng ở vị trí chính thất.
Phụ thân nàng tuy chức quan không cao không thấp, nhưng không quá nổi bật, cũng không bị chèn ép, lại là văn thần hàng đầu. Một nơi hoàn hảo như vậy, thử hỏi nàng sao có thể không động tâm với vị trí kia?
Có điều, những suy nghĩ này không cần thiết phải nói với mẫu thân đang lo lắng cho tiền đồ của con cái. Lúc này, nàng chỉ cần làm một nữ nhi ngoan ngoãn, để bà yên lòng.
Ngày mùng sáu tháng sáu là ngày đại tuyển, dù chỉ là sơ tuyển, nhưng cũng không thể xem nhẹ.
Giờ Mão, Sở Yến Tư dẫn theo nha hoàn thân cận Bạch Họa đến cáo biệt Sở lão phu nhân và Sở phu nhân.
Sở lão phu nhân thấy nàng y phục chỉnh tề, dung nhan đoan trang, liền hài lòng nở nụ cười: “A Yến, chuyến này đi, nhất định phải bảo trọng, sự bình an của con mới là điều quan trọng nhất.”