Dị Ứng Thú Xù Lông Nhưng Vẫn Ham Vuốt Ve

Chương 8

Quản gia Quý không nói gì thêm, chỉ hơi gật đầu rồi ra lệnh cho thuộc hạ sắp xếp chỗ ở cho đám bạn của Tam thiếu gia trên phi thuyền. Những căn phòng này đều được khóa nhiều lớp, cần kiểm chứng nhiều lần mới có thể mở ra.

“Các người tranh thủ thời gian chữa trị vết thương. Ba giờ sau, chúng tôi sẽ đến tinh cầu an toàn gần nhất.”

Chiếc phi thuyền này đang chở cậu chủ nhỏ về hành tinh chủ, tuyệt đối không thể xảy ra bất kỳ sự việc ngoài ý muốn nào.



Ba giờ sau, phi thuyền thuận lợi hạ cánh xuống một tinh cầu an toàn gần nhất.

Quản gia Quý đích thân giám sát, tiễn hết đám tinh tặc đã cải trang xuống tinh cầu.

Nhưng không ngờ, chỉ trong chốc lát, lại xảy ra biến cố.

Trong hình ảnh theo dõi quang não, trong căn phòng vốn trống trơn của cậu chủ nhỏ, đột nhiên xuất hiện một bóng dáng bé nhỏ, trắng muốt và lông xù.

Cậu chủ nhỏ đang bị nó đuổi khắp phòng. Chín cái đuôi phía sau nó vẫy vẫy đầy vui vẻ, trông hệt như đang chơi một trò rượt bắt thú vị.

Bất chợt, cậu chủ nhỏ không biết bị thứ gì vướng vào mà vấp ngã, vừa khóc vừa bò dậy, chân khập khiễng chạy về phía trước. Rõ ràng là vô cùng sợ hãi sinh vật màu trắng kia.

“Ô…”

Quản gia Quý lập tức lao đến, một cước đá văng cửa, nhanh như chớp tóm lấy gáy con Cửu Vĩ Hồ, xách bổng lên, cho nó một cái cốc đầu.

Tiểu hồ ly bị đánh đến ong cả đầu, chín cái đuôi lập tức rũ xuống, đôi tai tam giác cũng ủ rũ theo. Nó khe khẽ nức nở đầy ấm ức, con ngươi màu hổ phách chột dạ mà nhìn người vừa tóm mình.

Quản gia Quý cười mà như không cười mà nhìn nó, ánh mắt qua lớp kính mỏng hơi cong lên, nhưng sâu thẳm bên trong lại là sự lạnh lùng nguy hiểm tức giận.

Lỗ tai của tiểu hồ ly giật giật, càng thêm căng thẳng, biết mình đã gây họa. Nó thăm dò kêu một tiếng “Anh~”, cố gắng làm nũng để mong được hoãn thi hành hình phạt.

Bác Quý tuy là quản gia trong nhà, lại là cánh tay đắc lực của ông nội, lớn lên từ nhỏ với cha, là người bác không cùng huyết thống của bọn họ.

Bác Quý chăm sóc bọn họ từ nhỏ đến lớn.

Trước kia phạm sai lầm chỉ cần biến trở về hình dạng thú non tình thần thể, tỏ vẻ đáng yêu làm nũng một hồi là có thể tránh được một kiếp.

Nhưng lần này, chiêu cũ không còn hiệu nghiệm.

Quản gia Quý thẳng tay ném nó cho thuộc hạ, ra lệnh nhốt trong l*иg sắt, rồi cúi người bế đứa trẻ nhỏ nhắn đang nước mắt lưng tròng lên.