Gian Thần Ốm Yếu Ngày Ngày Cầu Hôn Trưởng Tẩu Làm Vợ

Chương 15: Tay nghề

Vừa xách theo nắm đồng tiền đi về nhà, trên mặt Vương Thúy Hoa nở nụ cười tít mắt:

"Tống nha đầu đúng là đứa trẻ tốt, so với nhà kia thì khá hơn nhiều. Quả nhiên, tre xấu cũng có măng tốt."

Phu quân của Vương Thúy Hoa nghe vậy thì gật gật đầu. Ông ta vốn là người trầm lặng, vừa ăn hết bát cơm liền chậm rãi nói:

"Nhà nó cũng không dễ dàng gì, sau này làm hàng xóm với nhau, nên chiếu cố nhiều một chút."



Tống Yểu nhanh chóng vo gạo đem đi hấp, rồi lại xoay người rửa sạch rau và nấm để chuẩn bị nấu nướng.

Còn một cân thịt vừa mua về, tất nhiên không thể ăn hết trong một lần. May mà trời còn chưa quá nóng, để thêm hai hôm cũng không sợ hỏng.

Tống Yểu cắt một miếng thịt to cỡ bàn tay, phần còn lại thì đựng vào bát, cẩn thận cất vào trong chạn.

Miếng thịt hôm nay là loại ba chỉ, nạc mỡ đan xen. Nàng định làm món thịt kho với khoai tây - vừa khéo trong đống rau thím Vương mang tới cũng có mấy củ. Nàng gọt vỏ khoai tây rồi cắt thành từng khúc nhỏ.

Ba chỉ sau khi rửa sạch thì cũng thái thành miếng vừa ăn, thả vào nồi nước lạnh cùng với gừng và hành để khử mùi. Chần sơ qua rồi vớt ra để ráo.

Trong nồi, nàng đổ chút dầu, cho thịt ba chỉ vào xào đến khi mỡ tiết ra, bề mặt miếng thịt vàng ruộm thì đổ khoai tây vào đảo đều.

Nhà nghèo gia vị cũng chẳng có nhiều, Tống Yểu chỉ rưới một ít nước tương cho dậy mùi, sau đó thêm nước nóng, nêm muối, đậy kín nắp rồi đun lớn lửa hầm cho thật mềm.

---

Việc hầm thịt cần chút thời gian, Tống Yểu bèn quay sang nấu món canh nấm trứng.

Nghĩ tới đây, Tống Yểu cảm thấy cuộc sống xuyên tới cổ đại này dường như cũng không tệ đến mức không chịu nổi.

Quả nhiên, mỹ thực là thứ có thể dễ dàng an ủi lòng người nhất.

Đến khi nước trong nồi đã cạn sệt lại, món khoai tây hầm thịt cũng vừa chín tới, Tống Yểu nhanh tay xào nốt đĩa rau cuối cùng.

Tay chân nàng vốn lanh lẹ, làm xong bữa cơm cũng chỉ tốn thời gian khoảng một nén hương. Chỉ là do trước đó trễ nải ít nhiều nên giờ ăn đã có phần muộn.

Bên này, Vương Thúy Hoa ngửi thấy hương thơm phảng phất bay qua từ nhà kế bên, bụng vốn đã no lại bắt đầu réo nhẹ.

Thời buổi này, nhà nào cũng không đến nỗi thiếu ăn, nhưng nông thôn mà, chỉ cần no bụng là tốt, chuyện khẩu vị thì chẳng ai quá câu nệ.

Ấy vậy mà nấu được cơm canh thơm nức thế này cũng là một bản lĩnh.

Chậc chậc, thật không ngờ Tống nha đầu còn có tay nghề như vậy.

Tống Yểu còn chưa kịp gọi người, Dung Giới đã tự giác từ trong phòng bước ra.

Tính tình hắn vốn ưa sạch sẽ, không cần nàng nhắc nhở cũng tự đi rửa tay, lúc đi ngang qua còn thuận miệng để lại một câu:

"Chút nữa đệ có vài lời muốn nói với tẩu tẩu."

Ngữ khí trang trọng như vậy, khiến cho lòng Tống Yểu cũng thấp thỏm không yên.

"Trước tiên hãy uống một bát canh để làm ấm bụng đã."

Trên bàn ăn, Tống Yểu nhiệt tình muốn múc canh cho Dung Giới, nhưng hắn hơi nghiêng người tránh đi, ôn tồn nói: "Đa tạ tẩu tẩu, để đệ tự làm."

Mùi nấm tươi ngon ngào ngạt, Tống Yểu chỉ nêm chút muối, không thêm gia vị dư thừa làm mất đi vị thanh ngọt tự nhiên. Nồi canh được hầm đến khi chuyển thành màu trắng ngà, vừa đưa vào miệng đã để lại dư vị thơm ngon, khiến người ta không khỏi thèm ăn.

Khoai tây hầm mềm nhừ, thịt ba chỉ béo mà không ngấy, ăn vào miệng cảm giác vô cùng tuyệt vời.

Món dương xỉ xào thanh đạm cũng rất hợp vị, rau dại vốn đã tươi non, chỉ cần chế biến đơn giản đã trở thành một món ăn dân dã mà hấp dẫn.

Vì bệnh lâu ngày, thường xuyên phải uống đủ loại thuốc đắng, miệng Dung Giới lúc nào cũng mang vị đắng, nên xưa nay hắn vẫn ăn uống không ngon miệng. Vậy mà hôm nay lại không nhịn được ăn thêm nửa bát cơm.

Vốn là người rất kén ăn, nhưng lúc này hắn cũng phải thừa nhận, tay nghề nấu nướng của Tống thị quả thật không tệ, cuối cùng cũng coi như có chút sở trường.

Dung Giới dùng bữa rất tao nhã, không hề vội vàng, động tác vừa tự nhiên vừa đẹp mắt, chỉ cần nhìn thôi cũng thấy dễ chịu.

Tống Yểu cười tít mắt, cảm thấy đối diện với gương mặt này, mình cũng có thể ăn thêm được một bát cơm.

Đặt đũa xuống, Dung Giới mới lên tiếng bàn chuyện chính: "Đệ có một việc muốn thương lượng với tẩu tẩu."