Toàn Dân Cầu Sinh, Nhưng Thanh Máu Của Tôi Biến Mất Rồi

Chương 5

[Nhiệm vụ chính tuyến 1: Cấp 1 - Nơi trú ẩn (Chờ xây dựng)

Gỗ: 30/45

Đinh sắt: 5/5.]

[Hãy chọn vị trí xây dựng nơi trú ẩn.]

Lúc này, Thẩm Quỳ mới có thời gian quan sát hoàn cảnh trên đảo.

Hòn đảo này rất lớn, cô đi đến bãi biển và trèo lên mỏm đá cao phóng tầm mắt ra xa, chỉ thấy một cánh rừng rậm rạp trải dài, từng tầng lá xanh mướt chắn hết tầm nhìn.

Trong kênh thế giới, đã có người hoàn thành việc xây dựng nơi trú ẩn. Ở đó có chức năng chia sẻ hình ảnh, Thẩm Quỳ so sánh với hình ảnh của người khác và phát hiện mỗi hòn đảo có địa hình khác nhau.

Cô quyết định trước tiên nên thám hiểm một vòng để nắm rõ tình hình rồi mới chọn địa điểm xây dựng nơi trú ẩn.

Vừa đi dọc theo bờ biển, cô vừa nhặt những quả dừa và đá rơi vãi trên đường.

Cuối bãi cát trắng là một vách đá dựng đứng. Thẩm Quỳ vòng đường khác leo lên, thì phát hiện trên đỉnh vách là một đồng cỏ rộng lớn, rải rác khắp nơi là những bụi phúc bồn tử, quả chín đỏ tươi trông vô cùng mọng nước.

Thẩm Quỳ lẩm bẩm nói: "Đã đến rồi thì tiện tay hái thôi…"

[Phúc bồn tử +24.]

Bãi cỏ kéo dài đến tận rừng cây. Lá rụng thành lớp dày trên mặt đất, cỏ dại mọc um tùm.

Thẩm Quỳ chọn một cành cây vừa dài vừa chắc chắn, hình dáng thẳng tắp và nhìn thuận mắt nhất. Cô dùng cây gậy để vạch cỏ ra hai bên để đi.

Cô vô tình quơ cây gậy gạt một đống lá khô, cô trông thấy thứ gì đó ẩn bên dưới. Cúi xuống nhìn kỹ thì đó là một cây nấm.

Đáng tiếc cô không biết đây là loại nấm gì, có ăn được hay không nên vì an toàn nên cô không hái nó.

Đi thêm một đoạn trong rừng, cô phát hiện dấu chân động vật. Nhìn độ lõm của dấu vết, cô đoán sinh vật này có kích thước khá lớn, thế nên cô không dám lần theo.

Dù sao thì với tình trạng tay không tất sắt như hiện tại, ngay cả đánh nhau với gà cô cũng chưa chắc thắng nổi.

Rừng cây rất rộng, Thẩm Quỳ đi suốt một quãng dài mà chẳng tìm được thứ gì hữu dụng. Cuối cùng, cô đi ra khỏi khu rừng, trước mắt cô là một vùng đầm lầy màu tím đen.

Bằng trực giác, cô cảm thấy nơi này không ổn chút nào nên lập tức quyết định đi đường vòng tránh khỏi khu vực này.

Thế nhưng, còn chưa kịp rời đi thì cô đã nghe thấy tiếng gầm gừ dữ tợn và âm thanh cành lá xào xạc vang lên từ phía sau.

Thẩm Quỳ lập tức quay đầu lại và đồng tử của cô co rút lại, là một đàn lợn rừng dữ tợn có cặp nanh dài nhọn hoắt đang cúi đầu lao thẳng về phía cô!