Chỉ có một cơ hội gọi điện thoại, với tư cách là một công dân tốt chấp hành pháp luật, cô đương nhiên chọn báo cảnh sát rồi.
“Vậy tôi hỏi câu khác.” Cô gái xinh đẹp luôn được mọi người khoan dung hơn một chút, viên cảnh sát trẻ tuổi dịu giọng: “Tại sao cô lại nghĩ đến chuyện nửa đêm cầm xẻng ra rừng?”
Lâm Dữu: “…”
Lâm Dữu: “… Báo mộng?”
Anh cảnh sát trẻ tuổi này cũng cạn lời trừng mắt nhìn cô.
Lâm Dữu bất lực nhún vai.
Cô còn cách nào khác, nói ra sự thật còn ly kỳ hơn ấy chứ.
Chẳng lẽ nói cô ở cùng phòng với hồn ma của đương sự, dưới sự ám thị bóng gió của đối phương mà giúp tìm được hài cốt của người ta.
À, ngay cả chìa khóa phòng chứa đồ lấy xẻng cũng là đàn em của người ta trộm đấy.
“Cậu, cả cậu nữa, đi theo tôi đến khu rừng.” Viên cảnh sát lớn tuổi hơn bên cạnh không nghe nổi nữa, ra lệnh, rồi quay sang Lâm Dữu: “Xin lỗi, lát nữa phiền cô theo chúng tôi làm bản tường trình.”
Mặc dù giọng điệu rất khách sáo, nhưng ánh mắt của mấy vị cảnh sát hình sự này chỉ thiếu điều công khai coi cô là nghi phạm thôi, nhưng Lâm Dữu cũng không hề sợ hãi. Mấy năm trước cô Lâm còn chưa có mặt ở thành phố này nữa, điều tra đi điều tra lại cũng không moi ra được gì đâu.
Bên ký túc xá có tiếng ồn ào mơ hồ, có vẻ như sự xuất hiện của cảnh sát đã làm kinh động đến học sinh. Khu rừng nhanh chóng bị dán một vòng băng vàng niêm phong, những sinh viên không biết chuyện gì đang xảy ra tụ tập lại bàn tán. Vẫn có những người tuy không xuống lầu, nhưng cũng tò mò thò đầu ra ngoài cửa sổ nhìn. Tin tức lan truyền lên trên, chưa đầy hai phút, hiệu trưởng đã hớt hải chạy đến, phía sau còn có hai vị lãnh đạo nhỏ đi theo.
"Cái… cái đó, đồng chí cảnh sát…" Hiệu trưởng Dư, một người đàn ông trung niên ngoài bốn mươi, bụng phệ vì bia rượu, lúc này thở hổn hển chạy đến, vừa lau mồ hôi lạnh vừa ngơ ngác hỏi: “Trường chúng tôi xảy ra chuyện gì vậy?"
Mấy cảnh sát còn lại nhìn nhau, rồi liếc nhìn đám học sinh đang thập thò ngoài xa. Với kinh nghiệm phá án nhiều năm, họ biết rõ cần tránh những nơi đông người và nhiều chuyện- huống chi đây còn là một đám thanh niên mới lớn.
"Tìm chỗ nào đó nói chuyện đi."
Hiệu trưởng dẫn mọi người đến phòng họp.
"Nói ngắn gọn, có người báo án nói ở đây có chôn xác chết." Một nữ cảnh sát giải thích: “Chúng tôi đến để điều tra."
"Chuyện này... sao có thể?"