Vợ Bé Nhỏ Trở Thành NPC Trong Game Sinh Tồn

Chương 6: Người cao su (4)

Vương Chí thấy Đoạn Thừa Cảnh đáp lời mình, lập tức như được khẳng định, tiếp tục tiến lên bắt chuyện, thở dài nói: "Tôi chủ động tham gia kế hoạch Thần Tuyển là vì ở ngoài kia cũng chán muốn chết, tôi là con riêng của bố tôi, bà vợ lắm tiền của ông ta có máu mặt lắm, tôi vừa tốt nghiệp chưa bao lâu đã bị bà ta phá cho mất việc, bảo tôi đến công ty của họ nhưng suốt ngày đề phòng tôi như đề phòng trộm..."

"Dù sao mẹ tôi cũng mất rồi, đúng lúc gặp kế hoạch Thần Tuyển tuyển tình nguyện viên, tôi liền đăng ký luôn, đỡ cho cả nhà họ suốt ngày nghi thần nghi quỷ..." Vương Chí nhún vai thờ ơ nói, sau đó nhìn Đoạn Thừa Cảnh, tỏ vẻ thân quen: "Tôi thấy cậu với tôi cũng xấp xỉ tuổi nhau, chẳng lẽ cũng bị cái thân thế cẩu huyết làm khổ?"

Tuy cậu ta là tự nguyện gia nhập kế hoạch Thần Tuyển, nhưng ít nhiều gì cũng vẫn có chút không cam lòng. Đoạn Thừa Cảnh vừa vào đã được hung thú địa phương (gạch bỏ) ưu ái, đi theo anh biết đâu sẽ an toàn hơn chút.

"... Không phải." Tôi là vì tìm người, tìm cái tên nhóc khốn kiếp nói không hết câu lại còn cắn tôi một cái. Đoạn Thừa Cảnh mặt không cảm xúc nói.

Cục bông đen trong ngực Đoạn Thừa Cảnh lập tức rùng mình, lông mao dựng hết cả lên: "..." Sao cứ cảm giác có người đang mắng mình sau lưng thế nhỉ?

Nhưng mà Kỷ Thần thật sự đắc tội quá nhiều người, cậu nhanh chóng không để ý nữa mà lật người, tiện thể thò đầu ra liếc xéo Vương Chí một cái, lại ngáp dài rồi chui vào trong.

Mặc dù không biết Đoạn Thừa Cảnh rốt cuộc làm thế nào mà chạy vào đây, nhưng thế giới nhiệm vụ ngoài chế độ tổ đội thì đều là ngẫu nhiên. Thế giới tiếp theo, cậu cơ bản sẽ không bị phân đến bên cạnh đối phương nữa, trừ khi thực sự nguy hiểm đến tính mạng, cậu cũng không định can thiệp quá nhiều. Bây giờ không phải trong trường học, trước khi kết thúc nhiệm vụ NPC, cậu không thể lúc nào cũng bảo vệ Đoạn Thừa Cảnh được, chỉ có thể để đối phương nhanh chóng thích ứng với thế giới này.

Nghĩ đến đây, Kỷ Thần lặng lẽ thở dài buồn bã trong lòng. Bảo bối mình giữ gìn suốt bao nhiêu năm, cuối cùng cũng phải thả ra rồi, tâm trạng thật phức tạp...

Ngay khi Kỷ Thần vừa tưởng tượng vừa thở dài, thị trưởng cuối cùng cũng dẫn mọi người đến nơi. Sáu phụ nữ mang thai bụng to đang ngồi trong sảnh nhà trọ, nghe thấy tiếng bước chân ngoài cửa, đồng loạt quay đầu nhìn chằm chằm, đôi mắt đen nhánh tràn đầy khát vọng, như thể nhìn thấy thức ăn ngon lành vậy.

Kỳ lạ hơn là, mấy người phụ nữ mang thai này, ngay cả lễ tân nhà trọ, đều giống như thị trưởng, ít nhiều gì cũng mọc thêm một cái đầu, một đôi tay, chân, v.v... Còn cái bụng to kia thì lại phình to đến mức đáng sợ, rõ ràng là không phải đứa trẻ bình thường.

Bị nhiều đôi mắt quỷ dị nhìn chằm chằm như vậy, dù là một chàng trai to cao như Vương Chí cũng không khỏi kinh hãi lùi lại một bước. May mà xảy ra chuyện vừa rồi, mọi người đều nhớ không được phát ra tiếng kêu kinh hãi, ngay cả người phụ nữ tóc đen cũng cúi đầu ngậm chặt miệng.

Lễ tân nhà trọ là một cô gái trẻ, thấy bọn họ đến liền lấy sổ ra, thị trưởng quay người nhắc nhở: "Đây là nhà trọ tốt nhất ở thị trấn chúng tôi, các vị đăng ký tên xong có thể lấy thẻ phòng. Hai ngày này các vị cứ ở đây, đợi đứa trẻ chào đời bình an là có thể rời đi."

Còn nếu đứa trẻ không thể chào đời bình an sẽ như thế nào thì thị trưởng không nói, bọn họ cũng đoán được phần nào. Từ bây giờ đến lúc đứa trẻ chào đời, có lẽ là thời gian mấu chốt để họ hoàn thành nhiệm vụ.

Ngoài Vương Chí ra, cô gái tóc đen trước đó tên là Triệu Lộ, lúc này đang một mình đứng lẻ loi một bên; cô gái tóc ngắn xinh đẹp tên là Kim Ny, còn có hai người đàn ông nữa, lần lượt tên là Chu Minh Sơ và Tôn Đại Hành.

[Ting! Phát hiện độ yêu thích của NPC trước mặt hiện tại là 50%, có thể chọn kích hoạt dị năng, độ yêu thích gần đến ngưỡng giới hạn có rủi ro thất bại, hãy sử dụng cẩn thận.]

Đoạn Thừa Cảnh: "..."

---

Vở kịch nhỏ:

Triệu Lộ: "Em thật sự không cố ý, anh tin em đi!"

Đoạn Thừa Cảnh: "..."

Triệu Lộ: "Xin lỗi, em chỉ là quá sợ hãi thôi, em không muốn làm hại ai cả... hức hức..."

Đoạn Thừa Cảnh: "..."

Triệu Lộ: "Anh nhìn em đáng thương như vậy, lại khiến người ta đau lòng như vậy, anh không có gì muốn nói sao?"

Đoạn Thừa Cảnh: "Có."

Triệu Lộ: "?"

Đoạn Thừa Cảnh: "Tôi là gay."

Triệu Lộ: "..."