"Sao cậu không nói gì?" Thị trưởng sa sầm mặt, dường như lại muốn bắt người.
"Khụ khụ, cô ấy nghe nhầm rồi, tôi đang nói thị trấn này yên tĩnh quá." Bị giọng nói máy móc khiến người ta cạn lời bên tai cắt ngang, không khí quỷ dị cũng bay biến sạch sẽ. Đoạn Thừa Cảnh vuốt ve cục bông xù trên vai, bình tĩnh nói.
Thị trưởng nhìn chằm chằm Đoạn Thừa Cảnh một lúc lâu, thấy đối phương quả thực không hề sợ hãi, mới thu hồi ánh mắt, như thể không nhìn thấy con mèo đen đột nhiên xuất hiện. Ông ta lại khôi phục vẻ nhiệt tình nói với mọi người: "Vừa rồi em trai tôi chỉ đùa với mọi người một chút, hy vọng không làm mọi người sợ hãi, chúng ta đi thôi."
Nói xong thì lập tức quay người rời đi, để lại khuôn mặt phía sau đang nhìn bọn họ với vẻ đầy tiếc nuối.
"Xin lỗi, tôi không cố ý, chỉ là tôi quá sợ hãi..." Người phụ nữ tóc đen không ngờ thị trưởng lại dễ dàng buông tha cho Đoạn Thừa Cảnh như vậy, cô ta cắn môi sợ hãi nhìn Đoạn Thừa Cảnh, dường như là vô cùng tủi thân.
Đoạn Thừa Cảnh lười để ý đến cô ta, cúi đầu nhìn cục bông lông xù đang nằm gọn dưới chân mình, ngẩng cái đầu nhỏ, mở to đôi mắt mèo tròn xoe trừng mình. Mí mắt anh giật giật, vẻ mặt vô tội này sao trông quen quen thế nhỉ?
"Meoooo!" Đồ ngốc!
"Vừa rồi là dị năng của cô phải không, trà xanh? Khi kích hoạt thì có thể chuyển ác ý của NPC sang người khác? Điều kiện tiên quyết là phải chạm vào người khác, đúng không?" Đoạn Thừa Cảnh thậm chí còn không nhìn người phụ nữ tóc đen, cúi người ôm cục bông đen vào lòng, nhẹ nhàng buông một câu rồi bước chân đi theo thị trưởng. Anh chưa bao giờ là người phải chịu thiệt mà không trả đũa.
Vẻ mặt người phụ nữ tóc đen thay đổi, quả nhiên nhìn thấy những người khác nhíu mày, vô thức tránh xa cô ta một chút. Không ai muốn bị biến thành bia đỡ đạn chuyển hướng sát thương cả, người có loại dị năng này, đương nhiên là phải tránh càng xa càng tốt.
"Meo." Từ nhỏ Kỷ Thần đã quen với việc khoác vai bá cổ Đoạn Thừa Cảnh, sờ đầu nắn má chiếm hết tiện nghi của người ta, còn chưa bao giờ được đối phương nắm trong tay như vậy.
Cậu thoải mái nheo mắt cọ cọ trong lòng bàn tay Đoạn Thừa Cảnh, rồi thành thục vạch một cúc áo trên ngực Đoạn Thừa Cảnh ra chui vào, há miệng ngáp một cái, mơ mơ màng màng bắt đầu ngủ gà ngủ gật, trông ngoan ngoãn như thể dáng vẻ hung hăng đối đầu với thị trưởng ban nãy chỉ là ảo giác của mọi người.
Cậu không thể giúp đỡ gian lận quá lộ liễu, nếu không ý chí Thần Tuyển sẽ phán định cậu lơ là công việc, nhiệm vụ không đạt tiêu chuẩn, cậu sẽ phải tiếp tục vật lộn với nhiệm vụ làm NPC. Trước đây chỉ là vội trở về, bây giờ tên này không biết làm sao cũng bị lôi vào trò chơi, cậu càng phải nhanh chóng kết thúc nhiệm vụ NPC, để về trung tâm tìm Đoạn Thừa Cảnh lập tổ đội.
Nếu không có mình bảo vệ, tên này chỉ là một học sinh giỏi có đầu óc thông minh, lại không biết đánh nhau, cố tình lại còn đẹp trai như vậy, muốn sống ẩn dật cũng không được, sớm muộn gì cũng bị những kẻ đã không còn quan niệm đạo đức kia tìm tới.
"Cậu, cậu cứ thế nhét nó vào trong lòng à? Không sợ nó có vấn đề gì sao..." Lá gan của nam sinh xỏ khuyên khá lớn, cậu ta đã đi đến bên cạnh Đoạn Thừa Cảnh không biết từ lúc nào, còn cố ý nhỏ giọng như sợ kinh động đến thứ gì đó.
"Nếu nó thực sự có vấn đề thì ban nãy cái móng vuốt kia đã cào thẳng vào mặt tôi rồi." Đoạn Thừa Cảnh lắc đầu bình tĩnh nói, độ yêu thích do hệ thống nhắc nhở chắc chắn không lừa người, xem ra dị năng này vẫn có chút tác dụng, ít nhất là được nhắc nhở miễn phí không giới hạn số lần.
Mèo đen nhỏ vừa nghe thấy thế, lập tức bất mãn cào cào quần áo Đoạn Thừa Cảnh, dù cậu có cào thì cũng sẽ không cào mặt em ấy đâu mà, được không hả?
"Nói cũng đúng..." Nam sinh tóc đen nhìn thoáng qua nhúm lông mèo màu đen lộ ra ngoài áo Đoạn Thừa Cảnh, tiếp tục bắt chuyện: "À phải rồi, tôi tên là Vương Chí, cậu còn nhớ tôi không? Lúc vào pháo đài, chúng ta đứng khá gần nhau."
Số người từ pháo đài Hoa Quốc tiến vào thế giới Thần Tuyển ít nhất cũng phải vài vạn. Vừa rồi cậu ta đã cố ý để ý, ngoại trừ Đoạn Thừa Cảnh, những người khác hình như đều đứng khá xa, trông rất lạ mặt.
"Đoạn Thừa Cảnh." Đoạn Thừa Cảnh gật đầu, nói ra tên mình.
---
Chút kiến thức về dị năng "Trà xanh": "Kiểm tra chuyên môn của Ý chí Thần tuyển, người chơi Triệu Lộ chính là trà xanh chính hiệu, thức tỉnh dị năng "Trà xanh", chức năng như sau: Khi bị NPC ác ý, có thể chuyển giao cho người khác, cần tiếp xúc để kích hoạt dị năng. Chú ý: Màu trà xanh càng đậm, chức năng càng mạnh, ngược lại, càng yếu."