Sốc! Chị Đại Zombie Cưng Chiều Mỹ Nam Phản Diện Điên Phê!

Chương 8

Tốt nhất là trong bụng có chứa ác ý đi.

Anh rất mong chờ xem cô sẽ làm ra chuyện gì mang tính hủy diệt với căn cứ Lam.

“Được, tôi đưa cô xuống.”

Môi anh cong lên thành một đường cong nhẹ, cánh tay rắn rỏi nắm lấy tay cô, mang theo cô nhảy xuống từ tòa nhà cao tầng.

Đây là lần đầu tiên Lâm Bất Ngữ cảm nhận được cảm giác được dị năng bao bọc.

Luồng năng lượng mạnh mẽ ấy khiến cô càng nhận thức rõ hơn về sự khác biệt giữa thế giới này và thế giới cô từng sống.

Ở nơi này, nắm đấm không phải đạo lý tối thượng.

Mà là dị năng.

Một người bình thường không có dị năng, muốn lay chuyển một người có dị năng, khó như lên trời.

Sau khi về đến căn cứ, Giang Nhiên dẫn cô đến phòng đăng ký cho người mới.

Lâm Bất Ngữ rất xinh đẹp, nhưng điều quan trọng hơn là cô hoàn toàn khác biệt so với những người đang chịu đựng, chạy trốn khắp nơi trong tận thế.

Làn da trắng nõn của cô giống như được chăm sóc kỹ lưỡng thời trước tận thế, chẳng khác gì minh tinh nổi tiếng.

Nhưng đây là tận thế, chẳng còn ai rảnh để đi dưỡng da nữa!

Vì vậy, dáng vẻ rạng rỡ tươi tắn của cô hoàn toàn lệch khỏi bối cảnh hiện tại, trông cực kỳ lạc lõng giữa đám đông.

Khi được Giang Nhiên dẫn đến phòng đăng ký, suốt dọc đường, không ít người đã nhìn cô với ánh mắt khác lạ.

Nhưng cô là người được Giang Nhiên đưa đến, không ai dám nói gì.

Giang Nhiên đưa cô đến phòng đăng ký, cô vào trong làm thủ tục, còn anh thì lười nhác dựa người vào khung cửa bên ngoài.

Người phụ trách đăng ký sẽ hỏi về năng lực của từng người, để tiện phân công công việc.

Tận thế không nuôi người vô dụng.

Nhân viên đăng ký hỏi: “Hệ dị năng là gì?”

Lâm Bất Ngữ đáp: “Không có dị năng.”

Thái độ của người kia không có gì bất ngờ, dù sao thì người sở hữu dị năng cũng rất hiếm.

Cô ta tiếp tục hỏi: “Hiện tại chúng tôi đang cần thợ điện, người có chuyên môn về mạng, và các kỹ thuật viên sửa chữa thiết bị. Trước tận thế, cô làm nghề gì? Có kỹ năng nào liên quan không?”

Giờ đã là năm thứ 1 sau tận thế, zombie vẫn là mối đe dọa lớn, nhưng các căn cứ được thành lập đã bắt đầu bước vào giai đoạn ổn định.

Dù không có dị năng, nhiều người vẫn có thể dựa vào kỹ năng thời trước tận thế để đóng góp cho việc tái thiết cơ sở hạ tầng.

Lâm Bất Ngữ không thuộc nhóm đó, cô dứt khoát lắc đầu: “Không có cái nào hết.”

Nói cách khác, là loại người vô dụng.

Nhân viên đăng ký ngẩng đầu nhìn cô một cái, lại bị nụ cười sáng rỡ của cô làm chói mắt.

“Nếu không có cái nào, thì ở căn cứ chúng tôi, cô chỉ còn 2 lựa chọn: một là đi theo nhóm thường dân làm việc đồng áng, lao động chân tay; hai là...”

“Tôi chọn cái thứ hai.”

Lâm Bất Ngữ không cần nghĩ đã chọn ngay phương án thứ hai.

Cô tuyệt đối không thể đi làm ruộng, nếu đi rồi thì sẽ càng lúc càng xa nhóm nhân vật nòng cốt như Giang Nhiên.

Đến mặt còn không gặp được, thì cảm hóa cái gì, ngăn anh đừng tiêu diệt thế giới bằng cách nào?

Câu trả lời này nằm trong dự đoán của nhân viên đăng ký. Cô ta khẽ cười nhạt, đúng là kết cục thường thấy của mấy cô gái xinh đẹp trong tận thế.

Ngón tay gõ lên bàn phím lách cách: “Với điều kiện như cô, chắc chắn sẽ không bị phân xuống tầng dưới. Trong nhóm nhân sự cấp trên, cô chọn một người để đi theo.”

Cô ta xoay màn hình máy tính về phía Lâm Bất Ngữ, Lâm Bất Ngữ nhìn thấy trên đó có một danh sách tên người.

Hơn chục cái tên.

Tên của Giang Nhiên cũng nằm trong đó.

Lâm Bất Ngữ tưởng cái gọi là “đi theo” là được phân về dưới quyền những người này để làm việc.

Tài liệu mà hệ thống truyền cho cô có nói sơ qua về tình hình của căn cứ Lam.

Bên trong có tổng cộng 13 tổ tinh anh, Giang Nhiên thuộc tổ A, đồng thời cũng là tổ trưởng của tổ A.

Lâm Bất Ngữ lập tức chỉ vào tên của Giang Nhiên, nói ngay: “Tôi theo anh ấy.”

Đầu ngón tay trắng nõn chỉ thẳng vào tên của Giang Nhiên, nhân viên đăng ký liếc nhìn một cái, rồi đầy ẩn ý quay sang nhìn Giang Nhiên đang đứng ngoài cửa, khoanh tay dựa người vào khung cửa.

Cô ta suýt nữa thì buột miệng nói: “Tổ trưởng Giang không tuyển bạn giường.”

Nhưng lời ra đến môi lại bị nuốt ngược vào.

Dù gì thì người này cũng là do chính tổ trưởng Giang đưa về.

Từ trước tới nay tổ trưởng Giang chưa từng đưa ai về căn cứ cả, biết đâu lần này thật sự có ý đó.