Sốc! Chị Đại Zombie Cưng Chiều Mỹ Nam Phản Diện Điên Phê!

Chương 7

Giang Nhiên cúi đầu nhìn thoáng qua, trên ống tay áo đen của anh, hai bàn tay trắng nõn mềm mại đang đặt lên đó.

Cô gái trước mắt mang khuôn mặt xinh đẹp như thể không nhiễm bụi trần, mỉm cười rạng rỡ nhìn anh.

Trong tận thế, do vấn đề năng lực nên rất nhiều chàng trai cô gái có ngoại hình nổi bật vì để sinh tồn, vào lúc bất đắc dĩ đều sẽ dâng hiến thân thể mình, đổi lấy sự bảo vệ.

Cử chỉ thân mật của cô, dường như đang phát ra một loại tín hiệu khác với anh.

Anh đã gặp không ít trường hợp như vậy.

Giang Nhiên dời ánh mắt khỏi mặt cô, từ tốn gỡ tay cô xuống, sau đó sải bước đi thẳng về phía trước.

“Đi theo.”

Vậy là thành công rồi?

Lâm Bất Ngữ cong khóe môi, suýt chút nữa không kiềm được, vui vẻ chạy theo sau.

Thấy Giang Nhiên đi một mình, cuối cùng lại dắt theo một cô gái xinh đẹp quay về, Nhϊếp Phi ngạc nhiên thốt lên: “Đệt!”

Anh ta nhìn Giang Nhiên, ánh mắt như đang hỏi: “Là sao đây?”

Giang Nhiên hiểu ý, tùy tiện đáp: “Một người đáng thương gặp nạn, muốn đến căn cứ chúng ta nương tựa.”

Gặp nạn? Đáng thương? Nương tựa căn cứ?

Nghĩ trong lòng: Anh tin thật hả?

Cô gái kia ngồi ở hàng ghế sau, từ khi theo Giang Nhiên về đây, Nhϊếp Phi đã lén quan sát cô không biết bao nhiêu lần.

Một cô gái tay không tấc sắt, đột nhiên xuất hiện ở nơi vừa bùng phát một đợt zombie quy mô nhỏ, lại không hề xây xát chút nào.

Dù là lý do gì, người như vậy cũng chẳng liên quan gì đến hai chữ “đáng thương”.

Huống hồ, tận thế đã qua 1 năm rồi.

Nhà ai có người gặp nạn, mà còn trắng trẻo xinh xắn, ăn mặc sạch sẽ thơm tho thế kia?

Giữa các căn cứ luôn tồn tại tranh chấp.

Cô nói muốn đến căn cứ tị nạn, Nhϊếp Phi nghi ngờ không nhẹ rằng đây là mỹ nhân gián điệp do căn cứ nào đó cài vào.

Giang Nhiên nhận ra hết những nghi ngờ trong lòng anh ta, khóe môi nhếch nhẹ, nhắc nhở: “Không cất cánh ngay, lát nữa lại thu hút thêm zombie, lại tốn dị năng.”

Được nhắc nhở, Nhϊếp Phi vội khởi động trực thăng.

Lâm Bất Ngữ ngồi phía sau, mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, giả bộ mình chẳng biết gì cả.

Cô ôm lấy cánh tay bị thương, tầm mắt hướng ra ngoài cửa sổ.

Trên những con phố phía dưới, vô số zombie đang loạng choạng kéo nhau về phía trung tâm thương mại.

Không ngoài dự đoán, đám zombie này chắc chắn là bị mùi máu của cô hấp dẫn đến.

Dù hệ thống đã giúp cô giấu diếm được Giang Nhiên, nhưng bản chất của cô chính là vua của zombie, kẻ có thể ảnh hưởng tới tất cả zombie.

Máu của cô có thể giúp zombie tiến hóa. Một khi bị phơi ra không khí, đối với lũ zombie kia chẳng khác nào cám dỗ chí mạng.

May mà rời đi kịp lúc.

Trực thăng nhanh chóng rời khỏi trung tâm thành phố.

Giang Nhiên và Nhϊếp Phi không ai cúi xuống nhìn, nên chẳng ai phát hiện ra cảnh tượng kỳ lạ đang diễn ra phía dưới.

***

Bất kỳ một căn cứ nào cũng sẽ không được xây trong khu vực thành phố, vì đó là nơi zombie tập trung nhiều nhất.

Căn cứ Lam nằm trong khu vực được bao quanh bởi núi non trập trùng.

Trực thăng đáp xuống tầng cao nhất của một tòa nhà.

Nhϊếp Phi và Giang Nhiên cùng nhau xuống máy bay.

Lâm Bất Ngữ cũng bước theo sau.

Tầng thượng không có lối đi xuống dưới.

Nhϊếp Phi đã nhảy xuống từ tầng cao, xung quanh người anh ta bao phủ bởi ánh lửa, chậm rãi hạ xuống đất.

Lần đầu tiên Lâm Bất Ngữ nhìn thấy có người nhảy từ trên lầu cao xuống nhẹ nhàng như thế, mí mắt giật mạnh một cái, rất nhanh đã nhận ra đó là dị năng.

Giang Nhiên quay đầu nhìn cô: “Cô gái bất ngờ, chắc cô có dị năng chứ?”

Cô đã bị móc tinh hạch rồi, bây giờ chắc chắn không còn dị năng.

Lâm Bất Ngữ cười gượng: “Tôi tên là Lâm Bất Ngữ, anh có thể gọi tôi là Bất Ngữ.”

Câu trả lời chẳng liên quan gì đến câu hỏi.

Giang Nhiên không có hứng xã giao với cô, anh chuẩn bị nhảy từ tầng cao xuống thì một cánh tay mảnh khảnh bất ngờ khoác lấy tay anh.

Sau lưng vang lên giọng nói ngọt ngào của cô: “Tôi không có dị năng, anh có thể đưa tôi xuống dưới không?”

Cô làm nũng một cách tự nhiên, dường như đã quá quen dùng chiêu này.

Anh nghiêng đầu liếc nhìn cô, thấy cô đang cố gắng chớp chớp đôi mắt, ánh mắt long lanh như thể thật sự rất ngây thơ vô tội.

Giang Nhiên khẽ nhếch môi.

Không có dị năng, mà vẫn giữ được dáng vẻ như thế trong tận thế, chắc chắn phải có thủ đoạn không tầm thường.