Quý Bạch trừng mắt nhìn chằm chằm vào vũng nước nhỏ xíu ước chừng bằng bàn tay trước xe Lục Tây Từ mà rơi vào trầm tư.
Nhìn thế này rõ ràng là trẻ con nghịch ngợm đổ ra ngoài cửa sổ xe, cô gái này có phải là hơi quá đáng không? Vậy mà còn bắt Lục Tây Từ hầu hạ cô?
Lẽ nào Lục Tây Từ không đuổi cô đi ngay lập tức? Đày cô đến châu Phi đào vàng? Người lần trước dám kiêu ngạo như vậy trước mặt Lục Tây Từ thì cỏ trên mộ chắc đã cao tám thước rồi.
Nhưng điều khiến anh ta kinh hãi vẫn còn ở phía sau.
Anh ta trơ mắt nhìn Lục Tây Từ vẻ mặt tuy có chút mất kiên nhẫn, nói một tiếng "phiền phức", nhưng lại trực tiếp bế thốc cô gái kỳ lạ đỏng đảnh này lên.
Khổ nỗi cô gái này còn có chút không vừa lòng: "Anh ôm chặt quá, làm em hơi đau."
Lục Tây Từ khựng lại một chút, nới lỏng tay ra.
Cô gái kia hài lòng còn vỗ vỗ ngực Lục Tây Từ, mềm mại nói: "Cũng tạm được."
Má nó!!! Hôm nay mặt trời mọc đằng tây chắc? Lục... Lục Tây Từ lại cưng chiều cô gái này đến vậy sao? Vậy... vậy hành động vừa rồi của anh ta chẳng phải là tự tìm chết sao? Quý Bạch không chút động tĩnh lau mồ hôi lạnh trên mặt, lặng lẽ nhích chân ra ngoài.
Nào ngờ cô gái kia dựa vào lòng Lục Tây Từ, chỉ ngón tay về phía anh ta: "Những gì anh ta vừa làm anh không thấy sao? Anh cứ bỏ qua cho anh ta như vậy à?"
Bắp chân Quý Bạch bắt đầu run rẩy: "Lục... Lục tổng, tôi... tôi không biết vị này là người của ngài, nếu tôi biết thì có đánh chết tôi cũng không dám xin số liên lạc!"
"Lục... Lục tổng, cầu xin ngài giơ cao đánh khẽ..."
Lục Tây Từ còn chưa lên tiếng, nhưng Quý Bạch nhìn ra ánh mắt anh nhìn mình có chút nguy hiểm, nghĩ đến chuyện làm ăn của gia tộc gần đây, Quý Bạch càng hoảng sợ hơn, bây giờ Lục Tây Từ làm ăn rất lớn, mơ hồ có xu hướng vượt qua nhà họ Cố trở thành người dẫn đầu giới kinh doanh, sau lưng bị người ta gọi là "Lục trăm tỷ".
Nếu anh thật sự cảm thấy bị xúc phạm thì cả công ty giải trí Chanh Tử của bọn họ cũng không đủ để anh chơi!
Quý Bạch hối hận! Anh ta rốt cuộc bị làm sao vậy, cứ khăng khăng đòi tán gái! Nghĩ đến hành động ngu xuẩn khoe khoang gia thế trước mặt cô vừa rồi, anh ta hận không thể chui xuống đất!
"Quý lão gia tuổi cao mới có con, xem ra đúng là dạy dỗ có phương pháp," Lục Tây Từ lạnh nhạt nói: "Nghe nói gần đây nhà họ Quý âm thầm thu mua cổ phần của Tinh Quang Giải Trí, muốn nuốt trọn?"
"Một cơ nghiệp lớn như Tinh Quang, người nhòm ngó không chỉ có một mình nhà các người, muốn nuốt trọn cũng không dễ đâu."
Nhà họ Quý bây giờ vẫn là do Quý lão gia quản lý, Quý Bạch đã nghe nói trong nhà đang chuẩn bị thôn tính Tinh Quang Giải Trí, nhưng không biết đã bắt đầu hành động, càng không biết Lục Tây Từ lại biết rõ ràng như vậy.
Nếu Lục Tây Từ ngáng chân thì anh ta không dám nghĩ đến hậu quả!
Cha anh ta chắc chắn sẽ đánh gãy chân anh ta!!!
Cả người Quý Bạch ướt đẫm mồ hôi lạnh, tuyệt vọng đến mức hận không thể quỳ xuống trước mặt Lục Tây Từ ngay tại chỗ.
Lại đột nhiên nghe thấy cô gái trong lòng Lục Tây Từ nói: "Bảo anh ta xin lỗi em thì chuyện này coi như xong."
Lục Tây Từ cúi đầu nhìn cô, dường như muốn nói "cô chắc chứ"?
Quý Bạch lập tức nghiêm túc cúi đầu thật sâu với Tô Vãn, giọng nói run rẩy: "Xin lỗi, là tôi đã quấy rầy cô, ngài đại nhân đại lượng tha thứ cho tôi lần này, lát nữa nhà họ Quý sẽ gửi bồi thường xin lỗi cho cô."
Tô Vãn nhíu mày: "Thôi thôi, đừng "cô" với "ngài" nữa, nghe già cả hết cả người."
Nói xong ngước mắt nhìn Lục Tây Từ: "Mau lên xe đi, em đói rồi!"
Bữa sáng bị Tống Lâm hất xuống đất hết rồi, bây giờ đã gần hai giờ chiều, chút thức ăn đáng thương trong bụng cô sớm đã tiêu hóa hết sạch.
Lục Tây Từ cuối cùng chỉ liếc nhìn Quý Bạch một cái rồi bế người lên xe.
Đợi chiếc xe thể thao trị giá cả ngàn vạn kia hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt, chân Quý Bạch hoàn toàn mềm nhũn, lập tức ngã quỵ xuống đất.
Má nó! Lần đầu tiên tán gái đã thảm bại! Sau này anh ta nhất định phải giữ mình trong sạch! Không bao giờ bị ma xui quỷ khiến nữa!
Bên này Tô Vãn nghe thấy hệ thống thông báo tiến độ chữa lành, có chút khó tin nhìn người đàn ông đang im lặng lái xe.
Vừa rồi cô yêu cầu Lục Tây Từ như vậy, anh vậy mà không hề tỏ vẻ khó chịu, lại còn làm theo?
Nhân vật phản diện trong truyện gốc lại thích kiểu này sao?
Vừa rồi khi được anh bế lên xe, cánh tay rắn chắc mạnh mẽ của người đàn ông này toát ra vẻ trầm ổn vững chãi đến mức khiến người ta an tâm, cả người cũng tỏa ra một mùi hương nhàn nhạt dễ chịu, ngay cả một ảnh hậu đã từng gặp vô số mỹ nam như Tô Vãn cũng không khỏi ngẩn ngơ.