Sau Khi Biểu Cô Nương Xuất Giá, Bị Quyền Thần Điên Phê Cường Đoạt

Chương 1: Đại công tử Tạ gia

Cơn mưa xuân vừa trút xuống làm tan lớp tuyết đọng. Trong vườn, nước đọng khắp nơi, từng giọt nước tí tách rơi xuống mặt hồ trong vắt.

Dưới mái hiên có một tiểu nha hoàn men theo hành lang chạy nhanh vào thính đường, hớn hở hành lễ: “Lão phu nhân, đại công tử đã trở về!”

Lão phu nhân ngồi trên giường ấm chính giữa phòng, vẻ ngoài quý phái, tôn nghiêm. Nghe vậy, bà thở phào nhẹ nhõm liên tục gật đầu: “Về là tốt, về là tốt.”

Mọi người trong phòng cũng nở nụ cười rạng rỡ.

Ngũ cô nương đang làm nũng bên cạnh lão thái thái khẽ cười, giọng điệu hớn hở: “Vài ngày trước tuyết lớn chặn núi, làm trì hoãn đường về kinh của đại ca, lần này chậm mất nửa tháng. Nhưng sớm đã nói là không có việc gì, tổ mẫu lo lắng quá rồi.”

Lão phu nhân mỉm cười, vỗ nhẹ tay nàng: “Là ta lo xa, từ trước đến nay Tiện Nhi có bao giờ để trong nhà phải bận lòng đâu.”

Đang trò chuyện, bỗng tấm rèm dày nặng được tiểu nha hoàn vén lên. Một thân ảnh cao lớn bước vào, trên người khoác áo choàng lông chồn trắng muốt, dáng dấp tuấn tú như ngọc, đường nét sắc sảo nhưng lại phảng phất nét lạnh nhạt. Đôi mắt trong trẻo nhưng xa cách, như đỉnh tuyết trên núi cao, khiến người ta chỉ có thể ngưỡng vọng mà khó chạm tới.

“Tổ mẫu, mẫu thân.” Tạ Tiện Dư chắp tay hành lễ.

Lão phu nhân vui mừng cười: “Lần này cháu nhận hoàng mệnh xuống Giang Nam làm việc, vừa đi liền mất ba tháng, thật sự vất vả rồi. Mọi chuyện xử lý thế nào?”

“Hết thảy đều ổn thỏa, tôn nhi đã vào cung diện thánh bẩm báo. Chỉ là trên đường trở về gặp phải tuyết lớn chặn đường nên chậm trễ chút thời gian, khiến tổ mẫu lo lắng.”

“Không sao, không sao, cháu bình an là tốt rồi.”

Đại phu nhân đoan trang tươi cười: “Lần này vụ án thuế muối Giang Nam trọng đại, bệ hạ lại giao trách nhiệm cho Tiện Nhi, có thể thấy rõ sự tín nhiệm của người.”

“Tiện Nhi trước nay luôn khiến người yên tâm, chỉ có điều... chuyện hôn sự này……”

Đại phu nhân lập tức nói: “Không ít gia tộc chủ động ngỏ lời, ta cũng đã chọn lọc một vài nhà. Tiện Nhi nay đã hơn hai mươi, hôn sự quả thực không thể trì hoãn thêm.”

Tam phu nhân mỉm cười tán thưởng: “Tiện Nhi là bậc nhân tài, khắp kinh thành bao nhiêu khuê tú đều ngóng trông. Mấy ngày nay Vĩnh Xương Hầu phủ, Trần Quốc Công phủ, thậm chí phủ của trưởng công chúa cũng phái người đưa thiệp tới, đều có ý kết thân.”

Tạ gia là danh môn trăm năm, mà Tạ Tiện Dư lại là đích trưởng tử của đại phòng, không nghi ngờ gì chính là người thừa kế tương lai.