Huyết Thống Không Quan Trọng

Chương 5

Tô Hân Hân giơ tay định tát thêm cái thứ hai, tôi lao tới nắm lấy cổ tay con bé.

"Mẹ..."

Tôi vung tay tát mạnh vào mặt Tô Hân Hân, khiến con bé khuỵu xuống đất.

Con bé ngước lên nhìn tôi, ánh mắt tràn đầy sửng sốt và không dám tin.

Khuôn mặt tôi lạnh lùng, không chút cảm xúc: "Trước giờ mẹ không hiểu được ngôn ngữ của giới trẻ các con, hôm nay xem như mẹ đã hiểu."

"Hóa ra ngoan ngoãn, chăm chỉ, không gây phiền phức cho người khác thì bị gọi là trà xanh."

"Hóa ra lễ phép, có giáo dưỡng, sống tử tế thì bị gọi là trà xanh."

"Hóa ra biết quan tâm đến người khác, hy sinh vì người khác cũng bị gọi là trà xanh."

"Hân Hân, nếu "trà xanh" là như vậy thì mẹ mong con có thể làm "trà xanh" cả đời."

Tô Hân Hân ngơ ngác nhìn tôi.

"Mẹ đã cho con rất nhiều, rất nhiều cơ hội." Tôi nhẹ giọng nói: "Là do chính con đã lãng phí những cơ hội này."

"Mẹ sẽ không đến dự đám cưới của con. Của hồi môn, mẹ cũng sẽ không lo."

Tô Hân Hân nhìn tôi, một lúc sau mới đứng dậy, lạnh lùng nói: "Đã như vậy, tốt nhất là cắt đứt quan hệ mẹ con đi."

Tôi im lặng một rồi bật cười.

"Lời này thật quen thuộc."

"Hân Hân, từ nhỏ đến lớn, con đã dùng câu này để uy hϊếp mẹ bao nhiêu lần rồi?"

"Chỉ cần mẹ không mua đồ cho con, không gửi tiền cho con, con lại đòi cắt đứt quan hệ."

"Con à, con không hiểu đâu, cái trò "nhốt mình trong phòng không ăn uống" này chỉ có tác dụng với những bậc cha mẹ yêu thương con cái thôi.”

Trong nhà hàng có rất nhiều người tụ tập, họ ngồi quanh đó chỉ trỏ và bàn tán. Tôi đối diện với ánh mắt của những người xung quanh, bình thản nói: "Tô Hân Hân, là con nói muốn cắt đứt quan hệ mẹ con, mẹ sẽ tôn trọng ý kiến

của con."

"Mẹ cũng hy vọng con nhớ kỹ lời mình đã nói, đừng để sau này phải hối hận."

Tôi và Tiểu Nhã vừa mới về đến nhà, thì Phó giám đốc Uông đã đến ngay sau đó.

Tôi bảo Tiểu Nhã về phòng nghỉ ngơi, rồi mời Phó giám đốc Uống ngồi xuống ghế sofa: "Có chuyện gì thì cứ từ từ nói."

Lão Uông lau mồ hôi trên mặt: "Sếp Tô, video chị đánh Tô Hân Hân trong nhà hàng đã lan truyền khắp mạng rồi."

Cậu ấy mở điện thoại ra cho tôi xem. Trên mạng không chỉ có video tôi đánh Tô Hân Hân trong nhà hàng mà còn có cả video lần chúng tôi đối chất ở quán cà phê.

"Chị nói xem sao lại trùng hợp thế chứ, cả hai lần đều bị mấy người rảnh rỗi quay lại."

Tôi không quá ngạc nhiên: "Bình thường thôi, thời đại Internet mà."