Bậc Thầy Thuần Hoá Thực Vật Ở Thời Đại Tinh Tế

Chương 14

Thấy sự chú ý của mọi người đều chuyển sang chuyện bảo hiểm khiến mức độ quan tâm dành cho mình giảm đi, Chu Mạn lập tức tung thêm một tin sốt dẻo: "Bác sĩ điều trị chính của Lâm Vi nói quả Hoàng Lựu và quả Ca Lạp không thể ăn cùng nhau. Nếu ăn ít thì chỉ hơi chóng mặt và đau bụng, nhưng ăn nhiều thì chỉ có nước vào trạm y tế làm bạn với Lâm Vi thôi."

Quả nhiên, mọi người lập tức bị thông tin này thu hút.

"Dù quả Hoàng Lựu có rẻ đến đâu thì tôi cũng không dám ăn, nhưng quả Ca Lạp thì sao? Chỉ ăn Ca Lạp thôi chắc không sao chứ?"

"Ý là, ăn riêng từng loại thì không vấn đề gì, nhưng không thể ăn chung hai loại này?"

"Wow, vậy thì Lâm Vi đúng là xui xẻo quá, ai mà ngờ được quả Hoàng Lựu và quả Ca Lạp không thể ăn cùng nhau chứ!"

Chu Mạn làm ra vẻ bí hiểm: "Có phải là xui xẻo thật không thì chưa chắc đâu..."

Một sự cố livestream kỳ lạ, một khoản bảo hiểm không hề tồn tại, cùng với những rắc rối kéo dài. Khi tất cả được xâu chuỗi lại, thêm chút tin đồn và thuyết âm mưu thì câu chuyện càng trở nên hấp dẫn.

"Chẳng lẽ là lừa b..." Chữ "bảo" còn chưa kịp thốt ra đã bị người nói vội vàng lấy tay che miệng, chỉ còn lại vẻ mặt vô tội.

Bên cạnh, Kiều Xảo tức giận lườm đám người thích hóng chuyện này, đặc biệt là Chu Mạn.

Người từng tung tin đồn cô ấy đầu độc Lâm Vi chính là Chu Mạn.

Kiều Xảo rất muốn bước lên tranh luận với bọn họ, nhưng cô ấy biết khả năng ăn nói của mình có hạn. Lần trước, cô ấy suýt bị Chu Mạn dồn ép đến mức bật khóc ngay tại chỗ. Cô ấy thuộc kiểu người có thể nói trôi chảy trước ống kính, nhưng khi đối diện trực tiếp với người khác thì lại dễ bị đuối lý.

Kiều Xảo nhìn chằm chằm vào Chu Mạn, kẻ đang tận hưởng sự chú ý trong đám đông, thầm nghĩ: [Chẳng phải cô ta là bạn thân của Lâm Vi sao? Sao lại cố tình dẫn dắt mọi người suy đoán ác ý về Lâm Vi như vậy?]

Điều mà Kiều Xảo không biết là hôm trước, Chu Mạn lại bị người đại diện gọi đi nói chuyện.

Chu Mạn và Lâm Vi có chung một người đại diện.

Người đại diện cảnh cáo cô ta: "Nếu không đẩy độ hot của livestream lên, cô cũng sẽ có kết cục chờ hợp đồng hết hạn rồi cút đi giống Lâm Vi."

Rõ ràng, kết quả xử lý sự cố livestream của Lâm Vi đã có, và bộ phận thực tập sinh sẽ không tiếp tục gia hạn hợp đồng với cô nữa.

Vì vậy, Lâm Vi hoàn toàn mất giá trị trong mắt Chu Mạn.

Đúng lúc tan học, Kiều Xảo đứng dậy rời khỏi lớp, quyết định không thấy thì không phiền.

Về đến ký túc xá, Kiều Xảo nghe thấy một âm thanh nhắc nhở yếu ớt. Cô ấy nhìn quanh một vòng thì phát hiện ra âm thanh đó phát ra từ phòng ngủ của Lâm Vi.

Cô ấy bước đến cửa phòng, đặt tay lên tay nắm thử xoay nhẹ, phát hiện cửa không khóa.

Nhưng sau một thoáng do dự, Kiều Xảo vẫn thả tay ra, quay về phòng mình. Khi mới chuyển vào ký túc xá này, Lâm Vi đã cùng cô ấy đặt ra ba quy tắc, trong đó có một điều là không được bước vào phòng ngủ của đối phương.

...

Theo thời gian, sức khỏe của Lâm Uy ngày càng khá lên.

Đó là chuyện tốt, nhưng lại trở thành phiền não của cô.

Thể lực phục hồi khiến Lâm Uy không thể tiếp tục ngủ li bì hơn 20 tiếng mỗi ngày để gϊếŧ thời gian trong mộng.

Cô không ngủ được nữa, chỉ có thể trừng mắt nhìn trần nhà hoặc trừng mắt với Misa.

Lâm Uy từng hỏi thăm Misa, được biết thật ra trạm chữa bệnh này rất nhỏ, chỉ là một cơ sở nội bộ nằm trong công ty Duyệt Nhiên, giống như phòng y tế trong trường học, chỉ phục vụ cho nhân viên của công ty.

Quy mô nhỏ, thiết bị đơn giản, đồng nghĩa với việc nơi này không có bất cứ cơ sở giải trí nào, ngay cả robot chăm sóc như Misa cũng vậy.

Toàn bộ trạm chữa bệnh chỉ có ba phòng bệnh, mà hiện tại, Lâm Uy là bệnh nhân nội trú duy nhất.

Thế nên, dù cô có muốn sang phòng bên cạnh để làm quen với bạn cùng phòng bệnh cũng không có cơ hội.

[Chán quá đi mất!]

Lâm Uy thở dài trong lòng lần thứ mười nghìn, cuối cùng cũng nhận được một tin tốt từ Misa.

"Trưởng bộ phận thực tập sinh Triệu Thiên Minh sắp đến thăm cô."

Không lâu sau khi Misa thông báo, Triệu Thiên Minh xuất hiện trước cửa phòng bệnh của Lâm Uy, đẩy theo một chiếc xe lăn màu xám bạc.