Lúc vừa ký hợp đồng với bộ thực tập sinh của Duyệt Nhiên, Lâm Vi có mái tóc dài ngang vai, làn da trắng trẻo và đôi mắt đẹp. Nhan sắc của cô không thuộc kiểu sắc sảo quyến rũ mà là dịu dàng ôn hòa, khiến người ta cảm thấy dễ chịu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Đây là gương mặt rất dễ lấy được thiện cảm của khán giả.
Nhưng ai có thể ngờ được rằng, dù sở hữu một khuôn mặt “dễ nổi tiếng” như vậy, Lâm Vi lại là một kẻ vô dụng không thể nâng đỡ nổi, bất kể trong cuộc sống hằng ngày hay khi lên sóng trực tiếp.
Điều khiến Chu Mạn không thể hiểu nổi nhất là Lâm Vi lại là một “nô ɭệ gia đình”.
Theo như chính cô nói, cô là một đứa trẻ mồ côi, được nhà họ Lâm nhận nuôi. Bố mẹ nuôi không chỉ phải nuôi dưỡng cô mà còn phải nuôi em trai cô, cuộc sống không dễ dàng gì, vì vậy cô muốn báo đáp họ.
Cái gọi là báo đáp của Lâm Vi chính là chuyển hết từng tinh nguyên mình kiếm được khi làm thực tập sinh ở Duyệt Nhiên cho mẹ nuôi, không hề giữ lại lấy một xu. Điều này dẫn đến việc cô không thể mua sắm đồ trang điểm hay quần áo cho bản thân.
Chu Mạn đã từng khuyên Lâm Vi rằng nhà họ Lâm nhận nuôi cô thì có thể nhận được khoản trợ cấp khá cao từ cơ quan phúc lợi. Đừng nói là nuôi một mình cô, kể cả thêm cả cậu em trai thì chỉ cần chi tiêu hợp lý vẫn hoàn toàn đủ sống. Đã làm streamer, sau này có nổi tiếng cũng có thể làm nghệ sĩ, đóng quảng cáo, đóng phim, thế nên chăm sóc da và phối đồ là những điều cần phải học từ sớm...
Chu Mạn tự thấy mình đã khuyên hết lời nhưng lại chẳng có tác dụng gì. Lời bố mẹ nuôi và em trai chính là mệnh lệnh tối cao của cái máy kiếm tiền mang tên Lâm Vi.
Việc Lâm Vi chuyển sang làm nội dung livestream kinh dị cũng chỉ vì một cuộc gọi không đầu không đuôi của em trai cô.
Hết cứu nổi!
Ngay ngày đầu tiên Lâm Vi chuyển sang livestream nội dung kỳ dị, Chu Mạn đã nộp đơn xin đổi ký túc xá cho cấp trên phụ trách.
...
Ngày thứ năm dưỡng bệnh, Lâm Uy chào đón mẹ nuôi và em trai của nguyên chủ.
Ngoài hai người đó ra thì hôm nay còn có trưởng bộ thực tập sinh của Duyệt Nhiên, Triệu Thiên Minh, người quản lý trực tiếp của nguyên chủ, cùng người bạn tốt của nguyên chủ là Chu Mạn đến thăm cô.
Vừa bước vào cửa, mẹ nuôi của nguyên chủ là Trương Thục Quyên dường như không thể chịu nổi nỗi đau đớn tột cùng, lập tức nhào tới bên giường bệnh của Lâm Uy.
“Con gái ơi, con gái đáng thương của mẹ ơi! Trước khi đi con vẫn còn khỏe mạnh, sao giờ lại thành ra thế này rồi... Con gái ơi, đứa con ngoan của mẹ ơi!”
Giọng điệu lê thê, tiếng gào khóc ai oán vang lên ngay bên tai khiến Lâm Uy giật bắn mình, tai ù cả lên.
Cô liếc nhìn mẹ nuôi của nguyên chủ, giơ tay trái, cánh tay duy nhất có thể cử động lên che tai. Phải công nhận là đã rất lâu rồi cô không nghe thấy kiểu khóc lóc chanh chua đặc trưng này, nói trắng ra là chỉ có tiếng sấm mà không có mưa rơi.
Trương Thục Quyên vẫn tiếp tục gào khóc: “Con gái ngoan của mẹ ơi, sao con lại khổ thế này, đi làm kiếm chút tiền lương mà giờ lại mất cả nửa cái mạng. Cái gì mà thuốc phục hồi chứ, một lọ tận hơn năm trăm nghìn tinh nguyên, nhà chúng ta làm sao mà dùng nổi, con gái đáng thương của mẹ ơi…”
Lâm Uy bị những lời gào khóc của bà ta thu hút. Cái gì mà thuốc phục hồi? Hơn năm trăm nghìn tinh nguyên?
Cô quay đầu nhìn bác sĩ điều trị chính vừa đi vào cùng những người khác, ánh mắt đầy sự thắc mắc.
Bác sĩ điều trị nhìn cô với ánh mắt đầy tiếc nuối.
Lòng Lâm Uy trùng xuống. Trước đó bác sĩ đã nói rằng cơ thể cô có thể hồi phục, nhưng điều kiện tiên quyết là phải có phác đồ điều trị tiếp theo. Xem ra thứ thuốc phục hồi hơn năm trăm nghìn tinh nguyên kia chính là “phác đồ điều trị tiếp theo” mà họ nhắc đến.
Quan trọng là, với mức giá hơn năm trăm nghìn một lọ, e rằng cơ thể cô không thể chỉ cần một lọ là đủ.
Nghĩ đến đây, Lâm Uy cảm thấy con đường phía trước của mình thật gian nan.
Cô định mở miệng bảo Trương Thục Quyên đừng gào khóc nữa, nhưng em trai của nguyên chủ lại đang lén quan sát vẻ mặt của cô trên giường bệnh, như thể đang xác nhận điều gì đó.
Sau đó, cậu ta cúi đầu, vừa đỡ mẹ vừa phụ họa theo tiếng khóc than của bà: “Mẹ, mẹ đừng vội. Chị ký hợp đồng với Duyệt Nhiên là công ty lớn, chắc chắn họ sẽ không bỏ mặc chị đâu. Hơn nữa, con còn nghe nói vì trước đây có hai streamer ở công ty khác gặp sự cố trên sóng, nên các công ty lớn này đều đã mua bảo hiểm tai nạn cho streamer của mình!”
Nghe đến bốn chữ “bảo hiểm tai nạn”, sắc mặt Triệu Thiên Minh lập tức trở nên khó coi, còn người quản lý đứng bên cạnh anh ta thì rụt cổ, mặt mày tái mét.
Đúng lúc này, trong đầu Lâm Uy bỗng vang lên một tiếng chuông cảnh báo. Cô đột ngột ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Lâm Phi - em trai của nguyên chủ.
[Chính là nó!]