Pháo Hôi Tuy Ngốc Nhưng Lại Vô Cùng Xinh Đẹp

Chương 8

Khi Kiều Lộc đưa tay lấy lại chiếc bông tai, Lạc Văn Diệp lại đột ngột khép tay lại, ánh mắt anh ta lướt qua chiếc váy đỏ rực như ngọn lửa của cô, đáy mắt thoáng qua một tia khó chịu không dễ nhận ra.

“Đây chính là “phù hợp” của cô?” Lạc Văn Diệp lạnh nhạt hỏi.

Hôm nay khi Kiều Lộc ra ngoài, Lạc Văn Diệp dặn riêng cô phải chú ý hoàn cảnh, ăn mặc cho phù hợp.

Kiều Lộc khẽ chỉnh lại mấy sợi tóc bên tai, rồi thản nhiên hỏi ngược lại: “Sao? Chẳng lẽ không đẹp à?”

Tùy ý mà nhìn quét xung quanh, nhìn thấy trên người những người phụ nữ khác đều mặc lễ phục dạ hội màu tối, hoặc là màu nhạt, cô kiêu ngạo như một con khổng tước, không khỏi thẳng lưng lên vài phần.

Cô có thể chắc chắn một điều rằng dù là khí chất hay cách ăn mặc, hôm nay cô có thể lấn át hết tất cả mọi người!

Thế thì sao có thể coi là không phù hợp chứ?

Yết hầu Lạc Văn Diệp bất đắc dĩ lăn lên lăn xuống, những lời định nói ra đến cổ họng lại bị nuốt ngược trở lại.

Thấy anh không nói gì, Kiều Lộc nhấp một ngụm rượu trong ly, sau đó tự nhiên nghiêng nửa khuôn mặt bên trái về phía anh, ra hiệu để anh giúp mình đeo lại bông tai.

Kiều Lộc hoàn toàn không xem anh như là nhân vật chính, cũng không bận tâm đến việc mình là thiên kim giả và là quân cờ để liên hôn.

Lúc này cô chính là một công chúa kiêu kỳ, mà công chúa thì luôn cần được quan tâm và thiên vị.

Cúi đầu nhìn sang bên mặt nghiêng của Kiều Lộc, khuyên tai nhỏ xinh hợp với cái cổ hoàn mỹ, lẳng lặng nằm yên ở trên xương quai xanh lả lướt hấp dẫn, bất cứ ai nhìn thấy cũng sẽ giống như đang trượt từ trên xuống dưới.

Lạc Văn Diệp dường như đã hiểu được “phù hợp” của cô.

Bởi vì dù là quần áo giản dị cũng không che giấu không được vẻ đẹp của cô, mặc quần áo đơn giản sẽ chỉ càng làm người ta suy nghĩ linh tinh hơn.

Thay vì cố che giấu, chi bằng cứ thoải mái phô bày.

Hành động của cô không hẳn là một yêu cầu, nhưng vì nó không phải yêu cầu, nên đương nhiên không thể từ chối.

Lạc Văn Diệp cúi đầu giúp Kiều Lộc đeo lại bông tai. Khi viên kim cương lướt qua đầu ngón tay anh, anh cảm thấy mình như đang cẩn thận bảo vệ một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ. Đến khi bông tai được cài lên khiến vẻ đẹp của Kiều Lộc càng nổi bật, cảm xúc thể hiện ở trên trán anh cũng dần bình ổn trở lại.