Chẳng lẽ hắn thật sự nói trúng rồi sao? Mộ Đạo Anh nhìn có vẻ đàng hoàng chính trực lại thật sự cấu kết với Ma môn sao?
Khí độc tràn tới rất nhanh, chẳng mấy chốc đã khuếch tán ra xung quanh, chỉ trong chớp mắt đã cô lập mọi người.
Khí độc xông thẳng vào trong mũi có mùi ngọt ngào thoang thoảng. Tên đệ tử nhỏ tuổi kia chỉ cảm thấy hoa mắt, trời đất quay cuồng, tay cầm kiếm cũng mềm nhũn không còn chút sức lực nào.
Mà làn khí độc vốn vô hình vào lúc này cũng đột nhiên nổi lên biến hoá kỳ lạ, từng tia từng sợi chướng khí vậy lại quấn quanh thành sợi to như tơ nhện, dưới ánh mặt trời sau cơn mưa lóe ra ánh sáng lạnh lẽo.
Một luồng sáng sắc lạnh lóe lên, chỉ trong chớp mắt, đầu và thân của đệ tử Tiên Minh đã tách rời, chết trong màn sương thơm ngát.
Những đệ tử Tiên Minh vô tình hít phải khí độc thơm ngát kia thì chết càng thê thảm hơn, vô số sợi dây nhỏ từ cổ họng đâm sâu vào dạ dày, nhanh chóng xuyên thủng lục phủ ngũ tạng của bọn họ, lại từ các ngõ ngách trong thân thể đồng loạt bắn ra.
Đệ tử Tiên Minh phụ trách áp giải Mộ Đạo Anh đều là tinh anh trong nội môn của mấy tông môn lớn, dưới chướng khí kỳ lạ này lại không hề có khả năng phản khàng, trở thành gia sức chờ người đến gϊếŧ thịt.
Tên đệ tử dẫn đầu rốt cuộc cũng nhận ra lai lịch của luồng khí độc cổ quái này, nhưng đã quá muộn, chỉ có thể khàn khàn lẩm bẩm nói: “Hợp Hoan Cung... Là khí độc của Hợp Hoan Cung...”
Mộ Đạo Anh thật sự cấu kết với Hợp Hoan Cung!
---
Trong nháy mắt khi sương mù bốc lên, sắc mặt Mộ Đạo Anh đột nhiên thay đổi. Bàn tay mang xiềng xích muốn tiến lên giúp đỡ nhưng xích này của hắn đều làm từ Trầm Thủy Tinh Cương, tu sĩ giãy dụa càng kịch liệt thì xích sắt co rút lại càng chặt.
Mắt thấy đệ tử dẫn đầu trông có vẻ choáng váng sắp chết vì khí độc.
Mộ Đạo Anh không để ý sợi xích đã khảm thật sâu vào cơ thịt mình, sắc mặt tái nhợt, đôi mi thanh tú nhíu chặt, cố nén đau đớn, phi thân nhào tới!
“Tránh ra!”
Nào ngờ, một luồng sức mạnh to lớn nhanh chóng xuyên qua rừng hoa lê, đột nhiên đυ.ng vào hậu tâm của hắn!
Cùng lúc đó, Mộ Đạo Anh bị một chưởng đánh bay xa mấy trượng, tim phổi như muốn nứt ra.
Mà sương mù cũng xé nát tứ chi của đệ tử dẫn đội, sương máu bay lên đầy trời.
Máu tươi chảy đầy đầu trên mặt Mộ Đạo Anh.
Rất ấm áp.