Tiểu Tiên Nữ Biết Thả Thính Của Đại Lão Bệnh Kiều U Ám

Chương 6

Tang Dụ đỏ mặt không phải vì giả vờ, mà là vì ánh mắt của Hoắc Yếm quá mức quen thuộc.

Kiếp trước, mỗi lần anh sắp hành hạ cô, luôn dùng ánh mắt đó để nhìn cô…

"Ôi mẹ ơi!" Trương Khải Nhạc từ bên ngoài quay lại, vừa ngồi xuống đã thấy Tang Dụ đỏ bừng từ vành tai xuống tận cổ, còn Hoắc Yếm thì mặt lạnh tanh, ngay lập tức buột miệng hỏi: "Anh Yếm, cậu làm gì bạn học nhỏ của chúng ta rồi?"

"Ban ngày ban mặt, lại còn ngay trong lớp học! Cậu là cầm thú à?!"

Trương Khải Nhạc vốn quen nói chuyện khoa trương như vậy.

Câu nói vừa dứt, lập tức thu hút không ít ánh nhìn xung quanh.

Đúng lúc đó, khuôn mặt Tang Dụ càng đỏ hơn...

Chỉ trong nháy mắt, tất cả bạn học đều hiểu ra điều gì đó, nhưng vì người trong cuộc là Hoắc Yếm nên chẳng ai dám lên tiếng.

Trương Khải Nhạc lại quay sang an ủi Tang Dụ: "Bạn học nhỏ à, cậu đừng sợ, anh Yếm đã làm gì cậu thì cứ nói với tớ, có liều mạng tớ cũng đứng ra giúp cậu đòi lại công bằng!"

Hoắc Yếm cũng cảm thấy thú vị, ánh mắt rơi xuống cô gái nhỏ bên cạnh.

Tang Dụ cúi đầu không nói gì, chiếc áo phông mèo trắng trên người hơi trượt xuống vì động tác của cô, để lộ cần cổ trắng ngần thon dài.

Làn da lạnh lẽo, trắng như tuyết, trên đó còn vương một chút sắc hồng nhạt, trông cứ như thể thực sự bị đàn ông bắt nạt vậy.

Mẹ nó.

Hoắc Yếm khẽ nghiến răng, thấp giọng chửi một câu, thu ánh mắt khỏi cổ cô, quay sang Trương Khải Nhạc, giọng nói mang theo chút bực bội: "Làm cái con mẹ cậu, suốt ngày trong đầu toàn rác rưởi đen tối."

Ngày đầu tiên khai giảng sau khi trọng sinh, Tang Dụ và Hoắc Yếm cùng nhau bước vào văn phòng giáo viên.

Nguyên nhân là vì tin đồn lan truyền trong lớp rằng Hoắc Yếm đã bắt nạt bạn học mới ngay trong lớp học.

Còn bắt nạt thế nào, chẳng ai rõ.

Chỉ biết là cô bạn học nhỏ đỏ mặt từ cổ lên tận má, ngay cả anh em tốt của Hoắc Yếm cũng không nhịn được mà mắng anh là cầm thú.

Trương Mỹ Thanh nhìn Tang Dụ đang cúi đầu không nói gì, rồi lại nhìn sang Hoắc Yếm mặt lạnh lùng bên cạnh, không nhịn được mà day trán.

"Nói rõ xem, rốt cuộc là chuyện gì?"

Hoắc Yếm khẽ nâng đôi mắt đào hoa lên, giọng điệu lạnh nhạt, tùy ý.

"Bạn học nhỏ, cậu nói đi."

Anh muốn xem xem, rốt cuộc cô gái nhỏ này muốn giở trò gì.

Tang Dụ cụp mắt xuống, đầu ngón tay trắng nõn lo lắng bấu nhẹ vào tay mình, hàng mi dài khẽ chớp: "Cô Trương... em..."

Trương Mỹ Thanh cau mày, tức giận nhìn Hoắc Yếm, an ủi Tang Dụ: "Không sao đâu, có chuyện gì cứ nói thẳng với cô, nếu Hoắc Yếm bắt nạt em, cô sẽ đứng ra đòi lại công bằng cho em."