Tổng Hợp Kinh Dị: Quý Cô Phá Game Quậy Tung Ổ Quái Vật Fan Cuồng

Chương 6

Anna có phần sững sờ nhìn phu nhân Hills, không ngờ một quý bà trông nhã nhặn như thế lại có thể thốt ra những lời kỳ quái đến vậy.

Nghĩ đến thông tin trong tài liệu rằng con trai độc nhất của nhà họ Hills đã chết trong một vụ hỏa hoạn khi mới tám tuổi, cô ta lập tức tỏ vẻ hiểu ra. Chắc là cú sốc quá lớn khiến họ phát điên rồi?

Thế nhưng điều khiến cô ta bất ngờ hơn cả là, vị tiểu thư miệng lưỡi độc địa của cô ta lần này lại không nói ra lời nào châm chọc, trái lại còn hứng thú nắm lấy bàn tay nhỏ bằng sứ của con búp bê.

"Có linh hồn à? Thú vị đấy. Bạn biết làm gì? Biết nói? Biết đi? Tự ngồi trên ghế bập bênh đung đưa? Thích chơi trốn tìm với người ta, rồi lúc người ta tìm thấy bạn thì bạn đâm họ một nhát chết tươi?"

Dù sao cô cũng đang chơi trò chơi kinh dị, mà nếu cả hai vợ chồng nhà Hills đều đã nói vậy, thì tám chín phần là con búp bê này thực sự sống. Cô bắt đầu lục lại mấy bộ phim kinh dị mình từng xem. Vậy rốt cuộc là phim nào nhỉ? Loại trừ ngay Annabelle. Cũng không giống búp bê Chucky tí nào.

Mặt hai vợ chồng Hills lập tức tối sầm lại, đồng thanh quát: “Cô Cole! Làm ơn chú ý lời nói của mình! Brahms là một đứa trẻ ngoan, nó tuyệt đối không thể làm những chuyện như cô nói!”

Khóe mắt Anna giật giật, vội kéo Carly đang rời khỏi chỗ ngồi ngồi xuống lại, nhỏ giọng thì thầm: "Cô Callista, làm ơn chú ý một chút đến cảm xúc của người khác đi. Bà Cole vẫn đang trông chờ chúng ta mang tin tốt về đấy!"

"Tôi chỉ đùa một chút thôi mà. Mọi người thật chẳng có chút khiếu hài hước gì cả."

Carly ngọt ngào mỉm cười, "À đúng rồi, chú thím đừng khách sáo thế, cứ gọi cháu là Callista… À không, giống mẹ cháu đi, cứ gọi là Carly là được."

Hai vợ chồng Hills đang định nổi nóng nhưng khi nhìn thấy nụ cười tươi như thiên thần của Carly, những lời nặng nề nghẹn lại trong cổ họng, rốt cuộc không sao nói ra được.

Nụ cười ấy thật sự giống như một thiên thần nhỏ đáng yêu. Họ từng có một thiên thần như thế... Nhưng sau đó...

Ông Hills vội chuyển chủ đề: “Uống gì không? Trà hay cà phê?”

Carly lập tức nói: "Cho cháu một lon Coca ướp lạnh, ba viên đá nhé, cảm ơn ạ."

Ông Hills: “Ở đây không có Coca.”

Carly: "Vậy Sprite ướp lạnh, cũng ba viên đá, cảm ơn ạ."

Ông Hills: “... Cũng không có Sprite.”

Carly: "Nước cam ướp..."

Chưa kịp nói hết câu, cô đã bị ông Hills mặt đen như đá chặn ngang: “Cũng không có nước cam! Ở đây chỉ có trà và cà phê thôi!”

Carly suy nghĩ một chút: "À, vậy cho cháu ly sữa nóng, thêm hai thìa đường, cảm ơn."

Cô không thích vị đắng.

Ông Hills: “...”