Chiến Lợi Phẩm Của Pharaoh Tàn Nhẫn

Chương 9

Khi Lilia bước ra khỏi tấm bình phong, không gian xung quanh bỗng chốc trở nên tĩnh lặng.

Menhet thoáng sững lại.

Ánh đèn dầu phản chiếu trên làn da trắng như sứ của nàng, đôi mắt xanh biếc như mặt hồ tĩnh lặng lại mang theo nét sợ hãi mong manh, càng khiến nàng trở nên thu hút lạ thường. Mái tóc xoăn nhẹ được búi lên, để lộ chiếc cổ thanh mảnh. Nàng đẹp đến mức khiến người ta phải nín thở.

Ngay cả những cung nữ xung quanh cũng phải trộm nhìn, không khỏi thầm kinh diễm.

Menhet hồi thần lại, ánh mắt trở nên sắc bén hơn.

"Giờ thì... ngươi đã có thể đi gặp Pharaoh."

Ngay lúc đó, một cung nữ bước vào, cúi đầu nói:

"Thưa nữ quan, Pharaoh triệu nàng ta đến chính điện."

Lilia cứng người.

Nhanh như vậy sao?

Nàng chưa kịp chuẩn bị tâm lý, chưa kịp suy nghĩ về những gì sắp đến. Chỉ có một điều duy nhất nàng chắc chắn: kể từ giây phút này, số phận nàng sẽ hoàn toàn nằm trong tay kẻ ngồi trên ngai vàng đó.

Menhet liếc nhìn nàng một lát, rồi quay đi.

"Đi theo nàng ta."

Lilia không còn lựa chọn nào khác.

Bước chân nàng nặng nề, và lần này, nàng không thể ngăn được nước mắt lặng lẽ lăn dài trên má.

Nàng cúi đầu, hai tay siết chặt lấy vạt váy, đôi vai khẽ run rẩy. Cảm giác bất lực bủa vây, nhưng nàng không dám phản kháng.

Trước mặt nàng, hai cánh cửa lớn dần hiện ra, khắc hình những vị thần Ai Cập với đôi mắt sắc lạnh như đang nhìn thấu tâm can nàng. Hai lính gác đứng hai bên, khi thấy nàng đến, họ dùng giáo gõ mạnh xuống nền đá, âm thanh vang lên trong không gian yên tĩnh khiến Lilia giật mình, bàn tay bất giác nắm chặt hơn.

“Bước vào.” Giọng trầm thấp của một lính gác vang lên.

Cung nữ dẫn nàng khẽ cúi đầu, rồi lùi sang một bên, để lại một mình nàng trước cánh cửa khổng lồ.

Lilia cắn môi, đầu óc trống rỗng. Nàng muốn quay đầu bỏ chạy, nhưng chân nàng đã mềm nhũn, không cách nào nhấc lên được.

Không đợi nàng suy nghĩ thêm, cánh cửa nặng nề được đẩy ra.

Ánh sáng từ hàng trăm ngọn đuốc bên trong chính điện hắt ra, phản chiếu lên những tấm rèm lụa mềm mại, tạo thành một khung cảnh huyền ảo. Giữa không gian quyền uy và lạnh lẽo ấy, hình dáng mảnh mai của nàng như một đóa hoa trắng bị ném vào hoàng cung xa lạ, mong manh đến mức chỉ cần một cơn gió nhẹ cũng có thể thổi bay. Lilia khẽ nheo mắt, trái tim siết chặt khi nhìn thấy người đang ngồi trên ngai vàng cao nhất.

Pharaoh Atlas Seth.

Hắn không thay đổi gì so với lần đầu nàng gặp. Ánh mắt sắc lạnh như hổ phách phản chiếu ánh lửa, khuôn mặt mang một nét đẹp nguy hiểm và xa cách. Nhưng hôm nay, trong ánh mắt hắn có một tia đánh giá sâu hơn, như thể đang quan sát món đồ mà hắn vừa mới sở hữu.

Lilia cảm thấy từng sợi lông trên người mình dựng lên. Hơi thở nàng trở nên gấp gáp, bàn tay vô thức siết chặt vạt váy để kiềm chế nỗi sợ hãi đang dâng trào.

"Tiến lên." Giọng nói của hắn vang lên, trầm thấp nhưng mang theo uy quyền không thể kháng cự.