“Bốp…”
Chỉ thấy đá kiểm tra giống cái vỡ thành mấy mảnh, đại tế ti trợn mắt, mọi người dưới đài hít một hơi khí lạnh.
“Sao lại vỡ rồi, có phải đá bị hỏng rồi không.”
Mọi người dưới đài bàn tán xôn xao, đại tế ti cũng cảm thấy có khả năng này, lần lượt lấy ra mấy viên đá, kiểm tra từng viên một, kết quả đều giống nhau vỡ thành mấy mảnh.
Đại tế ti nhìn những viên đá vỡ vụn, ánh mắt nhìn Tô Thanh phức tạp.
“Cô không có năng lực sinh sản.”
Đại tế ti hạ kết luận, Tô Thanh cười lạnh.
“Dựa vào cái gì mà bà cho rằng tôi không có năng lực, không chừng cấp bậc của tôi cao đến mức hòn đá nát này không đo ra được.”
Đại tế ti không nói nên lời, những người dưới đài phỉ báng Tô Thanh cũng ngây người, sự việc không diễn ra theo hướng bọn họ mong muốn, bọn họ chưa từng thấy tình huống đá kiểm tra giống cái liên tiếp vỡ nát.
Tô Thanh nhìn viên đá màu xanh lam bên cạnh.
“Đá thần thiên phú, tôi có thể kiểm tra một chút không?”
Đại tế ti theo ánh mắt của Tô Thanh nhìn sang, cau mày ngữ khí khinh thường.
“Giống cái không có thiên phú.”
Mấy giống cái thân thiết với Trác Dương lên tiếng.
“Đại tế ti, đá giống cái vỡ nát có thể là do sử dụng đến cực hạn rồi, vừa rồi một chút ánh sáng cũng không có, cô ta chính là không có năng lực sinh sản, mau đuổi cô ta đến động giống cái đi.”
“Tô Thanh mặt dày thật, tưởng rằng quyến rũ được thủ lĩnh là cô ta có thể bình an vô sự rồi, thủ lĩnh nên ở bên Trác Dương, Trác Dương cố gắng một chút không chừng thật sự có thể sinh con nối dõi cho thủ lĩnh.”
Lời này mọi người đều biết, cho dù là Trác Dương, cũng không thể sinh con nối dõi của Lam Chiến.
Nhưng Tô Thanh đến động giống cái, dường như đã trở thành chuyện ván đã đóng thuyền.
“Đại tế ti, tôi nguyện ý nuôi Tô Thanh, không cần đưa cô ấy đến động giống cái.”
Một giọng nói trong trẻo lại gấp gáp vang lên, Tô Thanh ngây người một lúc, quay đầu lại đối diện với ánh mắt của Lam Kỷ.
“Đại tế ti, mọi người đều biết Tô Thanh là giống cái của tôi, không cần cô ấy đến động giống cái.”
Lam Chiến cũng không ngồi yên được nữa, đứng dậy đi đến bên cạnh Tô Thanh, ôm chặt eo cô.
Tô Thanh giãy giụa một chút, công cụ này sao lại tranh giành rồi.
Nhưng nguy cơ được giải quyết, cô vui vẻ nhàn nhã.
Các giống cái dưới đài, nhìn thủ lĩnh vĩ đại của bọn họ và em trai thủ lĩnh, bảo vệ một giống cái không có năng lực sinh sản, ghen tị đến mức chua xót.
“Thủ lĩnh, cô ta căn bản không xứng với ngài, ngài là thủ lĩnh chí cao vô thượng, nên xứng với một giống cái có năng lực sinh sản cao cấp.”
Đại tế ti hiếm khi lên tiếng, Lam Chiến lạnh nhạt quét qua bà ta.
“Giống cái trong bộ lạc đều không có năng lực mang thai con nối dõi của tôi.”
Lời Lam Chiến vừa dứt, thú nhân im lặng, cấp bậc của Lam Chiến quá cao, tuyệt tự đã là định trước.