Xuyên Không Vào Thiên Kim Thật, Tôi Chỉ Muốn Về Tiệm Tạp Hóa Nhỏ Thôi

Chương 4

Lý Nhân Âm cạn lời: Có nhầm không vậy? Mắc gì muốn chiếm hết mọi thứ vậy?

Mặc dù Lý Nhân Âm đã trừng mắt đến tận trời, nhưng cô vẫn phải theo người quản gia gọi là chú Hồ kia lên chiếc xe sang trọng.

Khi xe sắp khởi hành, bố Lý vội vã chạy ra, cuống quýt đưa cho cô một túi lớn đầy đồ ăn vặt, sau đó xoa tay, lúng túng nói: “À… Nhân Âm, đây là mấy món con thích ăn, đến nhà mới phải vui vẻ nhé.” Một người đàn ông thô kệch như bố Lý lại nghẹn ngào thành tiếng.

Lý Nhân Âm cảm thấy sống mũi cay cay, cô ngoan ngoãn gật đầu, một lần nữa hứa sẽ thường xuyên quay về thăm ông.

Quản gia Hồ đã đợi đến mất kiên nhẫn, hết lần này đến lần khác giơ tay xem chiếc đồng hồ hàng hiệu trị giá hơn hai trăm nghìn tệ mà ông chủ đã tặng, như muốn nhắc nhở cô nên tự giác lên xe. Nhưng hiển nhiên, bố Lý và Lý Nhân Âm chẳng ai quan tâm đến ông ta.

“Cô chủ, sắp đến giờ cơm trưa rồi. Nếu cô không về ngay bây giờ sẽ làm mọi người trong nhà đợi lâu.” Quản gia Hồ rốt cuộc cũng không chịu nổi nữa, lên tiếng nhắc nhở.

“Vậy con đi đi.” Bố Lý nghe ra sự không hài lòng trong giọng nói của quản gia, căng thẳng vỗ nhẹ lên vai cô.

Lý Nhân Âm ngoan ngoãn gật đầu, chẳng thèm liếc nhìn quản gia một cái, mở cửa sau của xe rồi ngồi vào luôn.

Quản gia Hồ cũng không có chút tôn trọng nào đối với cô cô chủ vừa được nhận lại này. Trên đường về, ông ta thậm chí còn không buồn nói với cô một câu. Mà Lý Nhân Âm cũng chẳng có ý định bắt chuyện, vì vậy cô chỉ ngả người ra sau, tựa vào ghế ngủ luôn.

“Đến rồi, cô chủ.” Quản gia Hồ nhìn cô gái đang ngủ say đến mức đầu lắc lư, thậm chí còn há cả miệng, vẻ mặt ông ta đầy bất lực.

Lý Nhân Âm thuộc kiểu người dễ ngủ, nhưng cũng dễ thức khi ở môi trường lạ. Nghe gọi một tiếng, cô lập tức tỉnh dậy, dụi mắt, nhìn ra bên ngoài. Trước mắt cô là một khu vườn rộng mênh mông, bên trong có đài phun nước, những hàng cây được cắt tỉa thành hình thù đặc biệt bởi bàn tay của các nghệ nhân làm vườn, phía trước là một căn biệt thự phong cách châu Âu xa hoa lộng lẫy.

Wow, mấy bộ phim thần tượng hóa ra vẫn còn khiêm tốn quá, chắc do thiếu kinh phí quay phim nhỉ?

Lý Nhân Âm trầm trồ trong lòng, nhưng ngay lập tức kiềm lại vẻ mặt kinh ngạc. Dù sao thì biệt thự có xa hoa đến mấy cũng chẳng thể so sánh với bảo tàng quốc gia, thế nên cô vẫn rất bình tĩnh bước vào cùng chú Hồ.

Vừa vào trong, một hành lang dài hiện ra trước mắt. Hai bên có hơn chục nữ hầu gái đang đứng. Khi Lý Nhân Âm đi ngang qua, họ đồng loạt cúi đầu. Bộ trang phục hầu gái họ mặc có chất lượng tốt hơn hẳn những bộ cosplay bình thường.