Cậu lại một lần nữa bị ném lên giường khiến cậu vô cùng khó chịu, đang tính xem hắn là ai thì lại bị đè xuống khiến cậu muốn nổi đoá, thì hệ thống lên tiếng:
[Hắn là Lục Yến đấy.]
Nghe xong câu nói của hệ thống cậu bị doạ hết hồn, nghĩ đến tên đại mà vương kia liền khiến cậu sợ hãi đến muốn khóc luôn.
[Theo điều tra sơ bộ của hệ thống thì hắn có bệnh điên trong người, nên việc gϊếŧ người là để giải toả.]
Kí chủ của nó đã oà khóc lớn rồi.
Thấy cậu hắn đè xuống lại oà khóc, khiến hắn khá áy nãy dù sao thì là một người chủ nhân, tốt lại khiến thú cưng của mình oà khóc thì không tốt chút nào cả.
Nhưng thầm nghĩ bản thân mình cũng chỉ muốn ôm cậu ngủ chút thôi mà, liền không suy nghĩ nữa trực tiếp ôm cậu đi ngủ.
Thấy hắn chỉ ôm mình ngủ cũng khiến cậu, thấy hết sợ một chút liền lên tiếng hỏi hệ thống trong đầu thì hệ thống nói:
[Người nhà họ Lục người lại điên hơn người khác.]
Vậy là cậu hân hạnh được nó nói về độ đien của nhà họ Lục, nhưng Lục Yến vẫn là kẻ điên nhất, nghĩ đến đây cậu cũng thϊếp đi vì ngủ, khi tỉnh lại, cậu chỉ muốn coi như bản thân mình đã chết đi thôi.
Chỉ thấy lúc này cậu bị hắn ôm trong lòng, còn hắn thì sử lí văn kiện, nhìn bố cục của căn phòng này thì chắc là thư phòng riêng của hắn, không những thế tay hắn còn đang xoa bóp thứ gì đó ở mông cậu khiến cậu đỏ bừng.
Lại nhìn thấy bộ đồ này không phải bộ đồ cũ của mình, nhưng lại là một bộ đồ thú, có hai tai thỏ vài chiếc đuôi thỏ ở đằng sau lưng, thứ hắn đang nắm bóp là đuôi thỏ, thấy vậy cậu cũng chỉ có cạn lời với tên này thôi chứ cũng bất lực rồi.
Có thể nói những ngày nay tâm trạng của cậu cứ như ngồi tàu lượn vậy, lúc lên lúc xuống có thể nói là doạ chết cậu rồi.
Ọt. ọt..
Tiếng bụng đói vang lên thấy vậy hắn lấy gói snack cho cậu ăn, bản thân tiếp tục thấy hắn, làm như vậy cậu cũng không đẩy ý lắm mày bắt đầu nhai. Thấy cậu ăn ngon, như vậy hắn cũng cúi xuống đòi cậu đút ăn.
Bỗng có người mở cửa bước vào thấy người này mặc áo đuôi tôm chắc là quản gia.
"Bách Lí tiên sinh muốn gặp ngài, thưa Lục gia."
Nghe vậy hắn vẫn ung dung mà ăn miếng đồ ăn cậu đút, còn liếʍ nhẹ lên đó nữa, khiến cậu giật mình dụt tay lại.
Thấy quản gia vẫn đứng đó hắn liền kêu quản, gia đi gọi người vào.
Người bước vào là một lão mập ú, thì ra hắn là Bách Lí sao.