Trở Về Năm Lớp 10

Chương 3

Đối với học sinh lớp thường, việc vượt qua học sinh lớp chọn trong kỳ thi là một thành tích đáng tự hào. Nhưng đối với học sinh lớp chọn, đó lại là một nỗi xấu hổ khủng khϊếp.

Đặc biệt là với những học sinh đội sổ như Từ Triêu Dương - kẻ đã kéo tụt thành tích chung của cả lớp. Dù đã có gần mười năm kinh nghiệm lăn lộn trong xã hội, anh vẫn không thể ngăn mình đỏ bừng mặt vì những lời của cô Ân. Anh cúi thấp đầu, không dám ngẩng lên.

Nhưng cô Ân không có ý định bỏ qua cho bọn họ. Hoặc đúng hơn, mục đích của tiết học này chính là đè bẹp sự kiêu ngạo của đám nhóc lớp chọn, những đứa bắt đầu vênh váo chỉ vì đã đỗ vào đây.

Mới học lớp 10 thôi mà đã tự kiêu thế này, sau này còn ra thể thống gì?

“Các em đều là những học sinh xuất sắc nhất ở trường cấp hai của mình. Nhưng hãy nhớ, cấp ba hoàn toàn khác cấp hai. Đến nay đã học được hơn một tháng, dù tôi không nói, các em cũng tự cảm nhận được rồi, đúng không?"

"Học sinh lớp thường đang ở ngay sau lưng các em, chỉ chờ cơ hội để kéo các em xuống.”

“Chỉ làm ra vẻ chăm chỉ thì không đủ. Học rồi đúng không? Học được bao nhiêu? Nhìn bảng điểm ngoài kia là biết ngay."



Cô Ân quở trách suốt mười phút, sau đó mới bắt đầu chữa bài kiểm tra Ngữ Văn.

Tiết học này khiến Từ Triêu Dương sôi sục nhiệt huyết. Ban đầu, anh thực sự bị mắng đến ngơ ngác. Từ khi tỉnh lại, mọi chuyện cứ liên tiếp ập đến, thậm chí anh chưa kịp nghĩ xem mình nên làm gì tiếp theo.

Nhưng những lời phê bình nghiêm khắc của cô Ân lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ ý chí chiến đấu trong anh.

Đúng vậy, anh đã quay về lớp 10, đây là một điều may mắn đến mức có thể gọi là kỳ tích. Và ngay giây phút này, anh đã nắm trong tay cơ hội thay đổi tương lai.

Từ Triêu Dương lặng lẽ siết chặt nắm tay trong ngăn bàn.

Đã quay về rồi, ba năm cấp ba này nhất định không thể lãng phí. Anh phải học tập thật chăm chỉ để thi đỗ vào ngôi trường đại học mà mình hằng mong ước.

Sau khi mắng xong, cô Ân cầm giáo án rời khỏi phòng học.

Lúc đầu, khi bảng điểm vừa công bố, bầu không khí trong lớp vẫn còn khá ổn, dù có người thi kém, nhưng đám học sinh ở tuổi dậy thì vẫn rất sĩ diện, dù có buồn cũng không thể hiện ra mặt. Vì vậy, nhìn chung, bầu không khí vẫn khá thoải mái, phần lớn bạn học vẫn đùa giỡn như thường.

Một tiết Ngữ Văn trôi qua, khi tiếng chuông hết giờ vang lên, cô Ân rời khỏi lớp, căng thẳng trong lòng học sinh mới dịu bớt một chút. Nhưng những lời cô nói vẫn để lại dấu vết trong lòng từng người.

Mới vào cấp ba được một tháng, trước khi bước vào lớp chọn, mỗi học sinh ở đây đều là nhân tài xuất sắc của các trường cấp hai khác nhau, là những “học sinh ngoan” trong mắt thầy cô.

Thế mà vừa vào cấp ba bọn họ liền bị một gậy giáng thẳng xuống đầu.

Từ học sinh giỏi trở thành học sinh kém, áp lực đó không phải ai cũng chịu được. Những người có tâm lý yếu e là đã muốn khóc rồi.

Đang nghĩ ngợi, Đồng Nghiêm bỗng đưa tay chọc vào cánh tay Từ Triêu Dương.

“Nhìn kìa!”

Giọng Đồng Nghiêm được hạ thấp xuống, không khí trong lớp quá mức nặng nề, ngay cả một người hoạt bát như cậu ta cũng không dám lớn tiếng.

Từ Triêu Dương nhìn theo hướng tay Đồng Nghiêm, phát hiện mấy bạn nữ trong lớp đều gục xuống bàn, thậm chí có hai người vai còn đang run lên rõ ràng.

"Giáo viên chủ nhiệm chúng ta cũng dữ quá đi!"

Không chỉ các bạn nữ, Từ Triêu Dương tinh ý nhận ra ngay cả vài bạn nam vốn hay chạy nhảy nô đùa, lúc này cũng im lặng ngồi yên tại chỗ.

"Cũng phải thôi, lần này lớp mình thi kém quá mà. Tớ còn rớt xuống tận hạng 300 đây này."

Nghĩ thông suốt, Từ Triêu Dương không còn cảm thấy xấu hổ khi nhắc đến thành tích của mình nữa.

Kỳ thi tháng này chỉ là một chặng đường, anh sẽ vượt qua nó và đạt được mục tiêu mình mong muốn.

Đồng Nghiêm lặng lẽ quan sát biểu cảm của Từ Triêu Dương, phát hiện dù miệng nói điểm kém, nhưng ánh mắt anh vẫn kiên định.

Lúc trước, Đồng Nghiêm thấy Từ Triều Dương ít nói, là người hướng nội, còn lo rằng anh sẽ bị đả kích bởi kỳ thi lần này. Nhưng bây giờ xem ra, Từ Triều Dương rất kiên cường. Ngay cả mấy bạn nam vô tư như bọn Từ Kiều cũng bị cô Ân chấn chỉnh đến mức mắt đỏ hoe. Nếu không phải vì sĩ diện, có lẽ nước mắt đã sớm rơi xuống rồi.

Từ Triều Dương – đối tượng bị đả kích trọng điểm lần này vậy mà vẫn ổn, nhìn vẻ mặt của anh chẳng hề giống như vừa chịu đả kích, ngược lại còn như được ai đó cổ vũ mạnh mẽ, tràn đầy nhiệt huyết.

Nghĩ đến đây, Đồng Nghiêm không kìm được mà rùng mình một cái.

"Đúng vậy, tớ nghe nói điểm trung bình của lớp 2 và lớp 3 đều cao hơn lớp mình, bảo sao cô Ân lại tức giận đến thế."

Tháng trước, thái độ của cô Ân với họ tốt vô cùng, thỉnh thoảng còn quan tâm đến sức khỏe của họ. Nhưng khi kết quả thi vừa ra, cô giáo dịu dàng lập tức biến thành "khủng long bạo chúa", khiến những học sinh trong lớp chưa quen biết cô sợ hãi không thôi. Ngay cả mấy học sinh nghịch ngợm nhất cũng yên tĩnh đi hẳn.