Tôi Dùng Hệ Thống Siêu Sao Để Luyện Tập Trượt Băng Nghệ Thuật

Chương 14

“Ba lê?” Thẩm Húc Đông kinh ngạc, “Con muốn học ba lê à?”

Múa ba lê không phải là một môn nghệ thuật nhỏ lẻ. Theo những gì chú biết, nhiều đồng nghiệp của mình đều cho con gái đi học các bộ môn khiêu vũ, và ba lê chính là bộ môn phổ biến nhất.

Nhưng đó đều là con gái, chú chưa từng nghe nói có bé trai nào lại muốn học ba lê.

Huống hồ, thằng nhóc nhà chú vốn là kiểu hiếu động, nghịch ngợm. Nó muốn học guitar thì chú còn hiểu được, dù sao trên tivi nhiều ngôi sao dùng guitar để tạo dáng phong cách, con trai mình hứng thú cũng là bình thường.

Nhưng ba lê?

Thẩm Húc Đông cũng là giáo viên, chú biết rõ ở độ tuổi này, các bé trai đã bắt đầu để ý đến cách nhìn của người khác, không thích tiếp xúc quá gần với các bé gái. Tuy con trai chú chưa thể hiện quá rõ ràng, nhưng cũng đã giữ khoảng cách nhất định với các bé gái cùng khu.

Học ba lê rõ ràng không phải là sở thích thường thấy ở các bé trai tuổi này.

Chẳng lẽ… là vì có cô bé nào cậu thích đang học ba lê sao?

Trong đầu chú nảy ra vô số suy nghĩ, nhưng ngoài mặt lại không hề lộ ra chút nghi ngờ nào.

“Chuyện này ba không quyết định được, ba nghĩ con nên bàn bạc kỹ với mẹ.”

“Nhưng trước tiên, con không được làm vợ ba giận đấy.”

Lê Nam: …

Được rồi, vợ ba thì vợ ba.

---

Khi hai cha con về đến nhà, Lê Văn Thanh lại không có ở nhà, có lẽ là đã ra siêu thị.

Lúc này, ông bà ngoại của Lê Nam đang ở nhà, vừa bật quạt vừa xem ti vi, trông rất nhàn nhã. Thấy Lê Nam và Thẩm Húc Đông quay về, bà ngoại Kiều Thúy Bình ngạc nhiên bước tới, “Không phải đi học rồi sao? Sao về nhanh vậy? Có chuyện gì à?”

“Không có gì đâu, mẹ.” Thẩm Húc Đông chỉ vào Lê Nam, “Hình như Tiểu Nam hơi bị cảm nắng, con sợ nó ở Cung Thiếu Niên bị nóng quá nên đưa nó về rồi.”

“Ôi chao, cảm nắng à?” Kiều Thúy Bình hốt hoảng, “Vậy phải uống thuốc giải nhiệt ngay. Ông Lê, mau đi tìm thuốc chống cảm nắng cho Nam Nam đi.”

Lê Hoành Quốc liền đứng dậy định đi tìm hộp thuốc, nhưng Lê Nam vội vàng nói: “Không cần đâu bà ơi, con uống một lọ dầu hoa hương nhu ở phòng y tế nhà thiếu nhi rồi ạ.”

Mùi vị đó quá khó chịu, cậu không muốn phải uống thêm lọ nào nữa, hơn nữa thực ra cậu cũng chẳng có vấn đề gì cả.

Sau khi Lê Nam hết lời cam đoan mình không sao, hai ông bà thương cháu mới thôi không hỏi han thêm, nhưng cuối cùng vẫn bật điều hòa trong nhà lên.

Vào thời đại này, điều hòa là thứ xa xỉ mà chỉ nhà giàu mới lắp nổi. Nhà Lê Nam có được một chiếc là nhờ bố mẹ cậu mở siêu thị, nhân tiện khi nhập hàng thì đặt luôn một cái về cho nhà dùng, lắp đặt ở phòng khách. Mỗi lần bật điều hòa, cả nhà đều mở toang cửa các phòng ngủ để không khí mát có thể lan tỏa khắp nhà.

Tuy điều hòa rất tốt nhưng cũng cực kỳ tốn điện. Hai ông bà quen sống tiết kiệm, lúc ở nhà một mình chẳng bao giờ bật, chỉ bật quạt cho mát là được. Chỉ khi nào cả nhà quây quần đông đủ mới bật điều hòa một hai tiếng để hưởng chút gió mát.

Lần này vì chuyện “cảm nắng” của Lê Nam mà điều hòa được bật sớm hơn bình thường.

Lê Nam chui vào phòng mình, lấy giấy bút ra rồi bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu hệ thống “Siêu cấp Siêu Sao”. Bên cạnh cậu là đĩa dưa hấu đã được cắt thành từng miếng nhỏ, cắm sẵn tăm để dễ ăn, do bà ngoại cậu vừa mang đến.

Sau khi xem xét kỹ lưỡng từ đầu đến cuối, Lê Nam xác nhận hệ thống này thực sự có năng lực giúp cậu trở thành siêu sao như lời quảng cáo. Những đạo cụ thần kỳ, cộng thêm điểm thiên phú khó tin, đến một người đầu gỗ cũng có thể hóa thành thiên tài.

Hơn nữa, điểm thiên phú của hệ thống này còn có thể cộng trực tiếp vào chỉ số thông minh.

Nói không chừng, nếu Lê Nam muốn, cậu có thể lập tức trở thành một thiên tài với chỉ số IQ 100.

【Đó là đương nhiên rồi, tôi chính là Hệ thống 001 tiên tiến và lợi hại nhất mà!】

Đột nhiên, giọng nói máy móc vui tươi lại vang lên, khiến Lê Nam giật mình, tim đập thình thịch.

"Cậu có thể báo trước khi xuất hiện được không?" Lê Nam bất lực hỏi.

【Tôi có báo trước thì ký chủ cũng vẫn bị dọa thôi mà, đúng không?】Hệ thống con tò mò đáp.

Nghĩ cũng đúng.

Lê Nam đành chấp nhận số phận, dọa thì dọa đi, bị hù dọa nhiều lần tim cậu rồi cũng sẽ mạnh mẽ hơn thôi.

【À đúng rồi ký chủ, tôi xuất hiện là để nhắc nhở ký chủ kiểm tra tính năng điểm danh trong cửa hàng đấy!】

Nghe vậy, Lê Nam lập tức triệu hồi bảng điều khiển hệ thống, mở cửa hàng ra và tìm thấy nút điểm danh nằm khuất ở một góc không mấy nổi bật.

"Cái này có tác dụng gì không?"

Lê Nan trước đây cũng từng chơi một số trò chơi, nhưng vì lịch tập luyện dày đặc cộng thêm tuổi tác lớn dần, cậu không còn đủ sức chơi các game đòi hỏi thao tác phức tạp. Những trò cậu chơi nhiều nhất chỉ là Đấu Địa Chủ hay Anipop Vui Vẻ, mấy trò chơi giải trí nhẹ nhàng không cần quá nhiều kỹ thuật. Trong ấn tượng của cậu, tính năng điểm danh chỉ dùng để tặng tiền game hay phần thưởng nhỏ thôi.

Nếu đổi thành hệ thống này… chẳng lẽ sẽ tặng điểm nhân khí để mua sắm trong cửa hàng?

Nghĩ đến những món đồ hấp dẫn trong cửa hàng, mắt Lê Nam sáng rực lên.

【Mỗi tuần khi cửa hàng làm mới sẽ có một cơ hội điểm danh. Ban đầu còn có cả vòng quay may mắn nữa, nhưng do nhân khí của ký chủ quá thấp nên tạm thời chưa mở được tính năng đó. Vì vậy, ký chủ hãy mau chóng debut để kiếm điểm nhân khí đi nhé!】

Hệ thống nói thao thao bất tuyệt với đầy phấn khích, rồi như sực nhớ ra mình lạc đề, vội vàng kéo lại: 【Phần thưởng của mỗi lần điểm danh sẽ khác nhau, phần lớn là bản trải nghiệm của các món đồ trong hệ thống cửa hàng.】

"Bản trải nghiệm?"

【Đúng vậy, bản đầy đủ thì đắt lắm! Hệ thống cũng phải kiếm sống chứ, đâu thể làm ăn lỗ vốn được. Nên quà tặng chỉ là bản trải nghiệm thôi, thời gian sử dụng từ một hai giờ đến tối đa một ngày nhé~ hắc hắc.】