Thập Niên 80: Mang Theo Hệ Thống Bếp Thần, Tôi Mở Tiệm Nhỏ Nguyễn Gia

Chương 7

Hệ thống lên tiếng nhắc nhở: [Xét đến hoàn cảnh sống hiện tại của ký chủ, tạm thời chưa cần sử dụng những thiết bị này.]

Quả nhiên, bị cô đoán trúng rồi.

Phía sau cô là một tủ lạnh trong suốt khổng lồ, phân chia rõ ràng thành từng khu vực: rau củ, gia vị, hải sản và thịt. Nguồn nguyên liệu phong phú đến mức khiến bất cứ ai nhìn thấy cũng cảm thấy yên tâm. Nguyễn Nhuyễn cũng không ngoại lệ.

Cô tiến lên, lấy ngò rí, hành lá, ớt khô và một số nguyên liệu khác, bắt đầu tập luyện làm ớt chưng dầu.

Linh hồn của món này nằm ở ớt. Quan trọng nhất là không để ớt bị cháy. Trước khi đổ dầu nóng vào, phải trộn ớt với dầu đã nấu qua một lượt để tạo mùi thơm. Khi đổ dầu nóng đã phi qua các loại gia vị vào, cũng cần đợi một chút rồi mới từ từ rót vào ớt bột, đồng thời dùng đũa khuấy đều.

Luyện tập hết lần này đến lần khác, Nguyễn Nhuyễn càng làm càng nhuần nhuyễn. Cô cẩn thận quan sát mẻ ớt chưng vừa hoàn thành, lớp dầu trong suốt ánh sắc đỏ tươi, từng hạt ớt nổi lên căng bóng, hương thơm bốc lên ngào ngạt. Cô chỉ hận lúc này không có một chiếc bánh bao trong tay để chấm thử ngay lập tức!

Nguyễn Nhuyễn nuốt nước bọt. Đây không chỉ là một bát ớt chưng, mà còn là một tác phẩm nghệ thuật!

Quan trọng hơn hết, nó là do cô tự tay làm ra!

Bất kể hệ thống chấm bao nhiêu điểm, cô nhất định phải mang bát ớt chưng này ra ngoài, từ từ thưởng thức!

[Chúc mừng ký chủ, đã thành công chế biến món ớt chưng đạt điểm tối đa!]

Giọng nói của hệ thống bất ngờ vang lên.

Nguyễn Nhuyễn lập tức vui vẻ. Điều này có nghĩa là công sức của cô không hề uổng phí!

Nhưng còn chưa kịp tận hưởng niềm vui, hệ thống đã tiếp lời: [Chúc mừng ký chủ kích hoạt nhiệm vụ chính tuyến – Thử Sức. Trong vòng 15 ngày, ký chủ cần học công thức mới là Mì lạnh Tê Cay, đồng thời bán ra 100 suất để tích lũy danh tiếng cho tiệm ăn nhỏ trong tương lai!]

Nhanh vậy sao? Cô mới chỉ vừa học xong cách làm ớt chưng thôi mà. Hơn nữa, ngay cả hoàn cảnh xung quanh còn chưa nắm rõ, lại yêu cầu cô trong vòng hai tuần vừa học vừa bán, có phải làm khó cô quá không?

[Xin ký chủ cố gắng vượt qua thử thách. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, sẽ nhận được phần thưởng phong phú.]

Nguyễn Nhuyễn không phải người dễ dàng bỏ cuộc. Nếu đây là nhiệm vụ bắt buộc, vậy thì cô nhất định sẽ nghĩ cách hoàn thành!

Sau khi xác định mục tiêu, cô thoát khỏi không gian hệ thống. Toàn thân cảm thấy sảng khoái, không hề có chút uể oải nào của việc thức đêm, tựa như tất cả chỉ là một giấc mộng.

Sáng sớm hôm sau, Nguyễn Nhuyễn nghe thấy tiếng động bên ngoài, mơ màng tỉnh dậy.

"Mẹ, sao mẹ dậy sớm thế?"

Tôn Hồng Mai đứng trước gương treo trên tường, cầm lược chấm chút nước rồi chải mái tóc, vuốt cho những sợi tóc con gọn gàng vào nếp.

"Ngốc à, mẹ đâu thể cứ không đi làm mãi được. Không đi làm thì hai mẹ con mình lấy gì mà ăn? Chẳng lẽ lại trông chờ vào bố con…"

Bà dừng lại, không nói tiếp, đổi chủ đề: "Nhuyễn Nhuyễn, còn sớm lắm, con buồn ngủ thì ngủ thêm đi."

Nguyễn Nhuyễn dụi mắt: "Cơ thể mẹ vẫn chưa hồi phục hẳn, nghỉ ngơi thêm vài hôm đi. Nhà mình cũng chưa đến mức túng thiếu đâu."

Tôn Hồng Mai cười lắc đầu: "Đến lúc đó mới thật sự khó khăn. Hơn nữa, mấy hôm trước con không phải còn bảo muốn ra cửa hàng bách hóa mua đôi giày da mới sao? Ai cũng có thể tằn tiện, nhưng con gái mẹ thì không thể chịu thiệt được."