Môi Giới Nhà Ma: Dọn Quỷ, Chốt Sale!

Chương 9: Hai người nhất định phải gieo vần thế này à?

"Nhưng vì nhân lực có hạn, thỉnh thoảng vẫn có kẻ lọt lưới. Mà số lượng linh hồn thì nhiều như vậy… nên dù chỉ là một tỷ lệ nhỏ, con số vẫn đáng kể."

Bắc Lạc nhìn lướt xuống nữ quỷ dưới đất: "Ví dụ như ả ta đây."

Hướng Tình đã hoàn toàn cạn lời.

"Thế chuyện của Sơn Hải Ký có thể được "hỗ trợ đặc biệt" luôn không?" Cô hỏi.

"Khó lắm." Bắc Lạc nói: "Âm phủ quản chuyện luân hồi, mà đây lại là vấn đề tranh chấp dân sự. Ít nhất, bọn họ sẽ không ra mặt công khai. Có thể sẽ có hỗ trợ gián tiếp… Nhưng tôi không thân với bên đó, có cơ hội thì ta sẽ hỏi thử."

… Được rồi, vậy cũng tạm chấp nhận được.

"Không sao, thả đi." Hướng Tình nhìn ngón giữa vẫn kiên cường dựng thẳng của nữ quỷ, dứt khoát quyết định: "Dù gì tôi với ả ta cũng là đồng đội từng cùng nhau kiểm tra rò rỉ gas."

Bắc Lạc: "…?"

Tình đồng chí của các người mong manh đến vậy sao?!

Cuối cùng, anh vẫn làm theo lời cô, thả nữ quỷ ra. Dù sao có chuyện gì thì khống chế lại cũng dễ, anh thừa sức lo được.

Những dải khói cuối cùng tan đi.

Nữ quỷ áo đỏ rốt cuộc cũng thoát khỏi tình trạng bị đè xuống đất suốt nãy giờ, chậm rãi lơ lửng lên, nhưng Hướng Tình cứ có cảm giác rằng mình nghe được tiếng răng nghiến ken két đầy uất ức.

Một lúc sau, nữ quỷ khẽ thở dài, như thể đã cam chịu số phận.

Dưới ánh đèn, ả ta nghiêng đầu qua một bên, cơ thể không đổ bóng xuống đất, chỉ có khuôn mặt tái nhợt còn hắt ra chút ánh xám mờ mờ.

Giờ đây, ả không còn mang diện mạo của hình ảnh trong gương nữa, mà đã trở lại với khuôn mặt thật… Nếu bỏ qua phần tròng mắt lật trắng đến mức đáng sợ và chiếc lưỡi dài thò ra khỏi môi, thì trông cũng khá thanh tú và có nét trí thức.

Ả ta cất giọng trầm thấp, đầy u sầu:

"Tôi có một câu chuyện, cô có rượu không?"

Hướng Tình: "…Hứa với tao là không say xỉn rồi quậy phá nhé? Đồng ý thì uống."

Người ta vẫn nói mượn rượu giải sầu.

Mười lăm phút sau, trên bàn trà đã có bốn, năm lon bia lăn lóc.

Một nửa là do Hướng Tình uống, nửa còn lại là cô giúp nữ quỷ bật nắp, nhưng bia bên trong thì… hoàn toàn không hề vơi đi.

Bọt khí bốc hơi sạch sẽ, thậm chí đến cả mùi men cũng không còn, chỉ còn lại một chất lỏng trong veo chẳng khác gì nước lọc.

Cô nàng nữ quỷ này… tửu lượng tệ quá rồi đấy!

Hướng Tình nhìn nữ quỷ mới "uống" hai lon đã bắt đầu nói líu ríu, cả người chao đảo lơ lửng không còn hình dạng rõ ràng.

Thế nhưng, dù say đến mức nói không ra hơi, ả vẫn kiên trì vẫy tay đòi uống tiếp.

"Uống, tiếp tục uống!"

Không còn cách nào khác, Hướng Tình đành giúp ả ta mở thêm một lon nữa, đặt lên bàn.

Nhưng kẻ còn nghiêm trọng hơn lại là Bắc Lạc.

Anh mới vừa nhấp thử một ngụm đã nhăn mặt méo mồm, thế mà lại không chịu buông tay, cứ từng ngụm, từng ngụm nếm tiếp, vừa uống vừa lầm bầm chê bai.

"Thứ này… phì, khó uống quá… phì… Lúc trước tôi còn tưởng ngon lắm chứ… phì… Lại còn có ga… phì…"

Hướng Tình: "Vậy sao còn uống?"

Anh có mối quan hệ yêu hận sâu đậm với bia à?

"Phải dũng cảm… phì… thử những điều mới mẻ… phì…"

Hướng Tình: "…"

Thôi kệ, miễn anh vui là được.

Cô quay sang nữ quỷ áo đỏ.

"Còn chuyện của mày thì sao? Nãy giờ chỉ lo uống bia khan, không định kể hả?"

"…À à."

Nữ quỷ lúc này mới nhớ ra mục đích ban đầu của mình, đôi mắt đỏ ngầu lờ đờ mơ màng.

"Tôi có nói chưa nhỉ, tôi họ Tiêu, tên là Tiểu Hồng."

Hướng Tình: "Tiểu Hồng à..."

Nữ quỷ: "?"

Tên đúng rồi, nhưng sao nghe có gì đó sai sai vậy?

Ả ta uống đến mức say mơ màng, cũng chẳng nghĩ ra vấn đề nằm ở đâu, chỉ nghe Hướng Tình hỏi tiếp:

"Vậy tức là… cô chính là người đã treo cổ tự tử ở căn hộ này?"

"Treo cổ?!"

Bốp!

Nữ quỷ áo đỏ đập mạnh tay xuống bàn, bật dậy ngay tại chỗ.

"Ai mà treo cổ?! Treo cái gì mà treo?! Năm đó là do gã theo đuổi tôi trước!!!!"

Ả lè nhè nói, cái lưỡi đã bắt đầu hơi cứng lại:

"Gã bám theo tôi đòi học nghề, rồi tỏ tình với tôi, đến khi sắp kết hôn thì đột nhiên nói mình đã có giấy kết hôn với người khác rồi! Gã nghĩ tôi đang đùa chắc? Tôi…"

Ồ ồ, trọng điểm đến rồi.

Một người, một thần thú nín thở chờ đợi câu chuyện tiếp theo.

Tiểu Hồng: "Bà đây đương nhiên là đá bay gã đi chứ còn gì nữa!!!"

Hướng Tình: "Phụt..."

Bắc Lạc: "Wow."

"Tuổi thanh xuân tươi đẹp của mị, mị phải thăng chức tăng lương! Lấy tiền bạc lấp đầy khoảng trống trong cuộc sống! Sự nghiệp chính là phương pháp làm đẹp tốt nhất của phụ nữ! Đến lúc đó, lo gì không không kiếm được Hồng Hài Nhi!"

"Tôi hiểu tôi hiểu." Hướng Tình gật đầu: "Cỏ thơm đâu chỉ có một nơi."

Tiểu Hồng đập tay thật mạnh với cô: "Trai trẻ quả nhiên vẫn là tốt nhất."

Bắc Lạc: "Hai người nhất định phải gieo vần thế này à?"