3. Đã 1 tuần kể từ khi tôi gặp tiểu hầu tử của phủ Quốc Công kia. Không biết đây là lần thứ mấy tôi nghe tin tức của cậu ta.
Tiểu hầu tử trước kia luôn ăn chơi sa đoạ, là một kẻ ngạo mạn nay bỗng nhiên đổi tính nết, như biến thành một kẻ khác.
Trong khi cả hầu phủ Quốc Công lúc này đang nhốn nháo tìm cậu chủ nhỏ thì tôi lại bức óc tìm cách cắt cái đuôi đang bám theo mình cả 1 ngày này.
Cậu ta cứ luôn miệng lải nhải về cuộc đời khốn khổ của cậu ta. Những bất công cũng như lý do mà cậu ta đến nơi này.
Nhờ vậy tôi cũng đã phần nào hiểu hơn về cậu ta. Cậu ta tên là Khương Minh, nếu tóm tắt cái câu chuyện dài ngoằng về cuộc đời của cậu ta bằng hai từ thì chính là xui xẻo.
Từ nhỏ Khương Minh đã sống trong một khu nhà nhỏ chật chội. Cậu ta còn có 1 người chị tên là Khương An. Nghe cậu ta kể, Khương An có vẻ cũng là một người số khổ. Học hành chăm chỉ như vậy nhưng cuối cùng lại bị người ta đổi điểm số. Khi đến tìm hiệu trưởng chất vấn lại bị người ta hãm hại, đẩy ngã xuống cầu thang, bây giờ vẫn đang hôn mê chưa tỉnh.
Cậu ta vì muốn chị tỉnh lại đã kí hợp đồng với hệ thống, với điều kiện cậu ta phải làm công không lương cho hệ thống mãi mãi.
4.
Đây đã lần thứ 20 trong tháng rồi, Khương Minh lại tiếp tục tìm đến tôi. Tôi chẳng biết có phải cậu ta ăn không rồi ngồi mà sinh rỗi không. Chẳng lẽ cậu ta quên mất việc bản thân phải hoàn thành mà hệ thống đưa ra?
Có lẽ quả báo đến khá nhanh, hiện tại cậu ta đang phải chạy trốn khỏi một đám sát thủ. Tôi biết bọn người này, trong các thế giới trước, chính bọn chúng đã khiến không ít chấp hành giả phải vật vã mới có thể sống sót quay trở về, trong đó không ít người đã phải chết dưới lưỡi dao của bọn chúng. Không biết Khương Minh liệu có may mắn thoát khỏi hay không?
Nhưng có vẻ ông trời thiên vị cậu ta rồi. Vậy mà đối tượng công lược của Khương Minh lại xuất hiện vô cùng đúng lúc. Sau đó cả hai bắt đầu màn báo đáp ân tình cổ điển.
5.
Tôi không biết bây giờ đã bao nhiêu ngày kể từ khi Khương Minh không đến tìm tôi. Nhưng tôi biết bây giờ là giai đoạn cực kì quan trọng đối với hắn. Nếu thất bại, hắn sẽ chết.
Nhưng vẫn có gì đó lạ lắm, trong lòng tôi cứ luôn bất an không ngừng. Nó thôi thúc tôi phải đi tìm Khương Minh ngay bây giờ.