Hà Huống cất kỹ giấy chứng nhận kết hôn cùng bản thỏa thuận, bình tĩnh gật đầu, sau đó thu dọn hành lý rồi đi đến biệt thự của Lục Cẩm Tri.
Khi đến Lục gia, quản gia đã đứng sẵn trước cửa chờ anh. Thấy Hà Huống đến, ông vội vàng bước lên nhận hành lý, rồi dẫn anh vào trong: "Thiếu gia đã dặn trước rằng phải chăm sóc chu đáo cho Hà tiên sinh. Mời ngài vào."
Hà Huống vốn nghĩ rằng với thân phận của mình, khi đến đây sẽ bị làm khó dễ, hoặc là bị phớt lờ. Không ngờ quản gia lại vô cùng lễ phép và khách sáo, khiến tâm trạng căng thẳng của anh cũng nhẹ nhõm phần nào.
Biệt thự của Lục Cẩm Tri nằm trong khu dành cho giới giàu có, cảnh quan xung quanh vô cùng đẹp, có nhiều cây xanh và hồ nhân tạo. Nội thất bên trong biệt thự cũng mang lại cảm giác ấm áp, với tông màu trầm ấm, hoàn toàn khác với nhà của Hà Chính Thiên bên ngoài xa hoa lộng lẫy, nhưng bên trong lại tối tăm và đầy sự thối nát.
Hà Huống mãi quan sát xung quanh, quản gia thấy vậy liền giải thích thắc mắc của anh: "Thiếu gia không thích trong nhà có quá nhiều người, nên sau khi các dì giúp việc làm xong việc sẽ rời đi. Ngài có thể yên tâm nghỉ ngơi."
Hà Huống gật đầu đã hiểu, sau đó đi để hành lý. Phòng bên cạnh là phòng ngủ chính của Lục Cẩm Tri, sạch sẽ và ấm áp. Hà Huống không tiếp tục quan sát nữa mà đi theo quản gia xuống lầu dùng bữa.
Bữa tối gồm rau xào thanh đạm và một nồi canh cá tỏa hương thơm ngào ngạt. Quản gia múc cho Hà Huống một bát lớn, nhưng anh lại không ăn được bao nhiêu, trong đầu vẫn suy nghĩ miên man.
Hà Huống vừa uống canh vừa tự nhắc nhở: "Tuy đã nhận giấy chứng nhận kết hôn, nhưng thực chất chỉ vì Lục gia muốn có một người thừa kế hợp pháp, chẳng liên quan gì đến mình. Lục Cẩm Tri cũng đã gặp, ngoài sự lạnh nhạt thì tạm thời chưa thấy có thói hư tật xấu như những công tử hào môn khác. Mình đã đến đây rồi, chỉ có thể cố gắng hoàn thành nhiệm vụ sớm nhất có thể để lấy lại tự do. Xem ra lần sau có cơ hội, phải tìm cách nói chuyện thẳng thắn với Lục Cẩm Tri."
Quản gia đứng bên cạnh quan sát người bạn đời mới cưới của thiếu gia. Người này có khuôn mặt đẹp, lúc uống canh, đôi mắt khẽ nheo lại đầy thỏa mãn, toàn bộ nét mặt trở nên sinh động hơn. Nghe nói cậu ấy còn là một họa sĩ trẻ, nhìn thế nào cũng thấy rất xứng đôi với thiếu gia.
Chỉ là có chút gầy, cổ tay lộ ra dưới ống tay áo trông mảnh khảnh. Quản gia thầm nghĩ sau này phải chăm sóc Hà Huống thật tốt, bồi bổ cơ thể cho cậu ấy.
Bên này, Lục Cẩm Tri vừa từ chỗ ông Lục trở về. Giấy chứng nhận kết hôn cũng đã nhận, trước tiên cứ xem như cho ông nội một liều thuốc an thần, dù sao người trực tiếp sắp xếp hôn sự này cũng chính là ông.
Việc thúc đẩy hôn sự này, Hà gia và Vương gia đứng sau rốt cuộc có tính toán gì, trong lòng Lục Cẩm Tri cũng hiểu rõ. Chẳng qua cũng chỉ là lợi ích thương mại giữa hai bên, Lục gia có người thừa kế đời sau, đồng nghĩa với việc có thể tiếp tục cung cấp cho bọn họ những gì họ mong muốn. Huống hồ, bản thân hắn còn chưa già, vậy mà ông nội đã sốt sắng muốn bế cháu rồi.
Lục Cẩm Tri là người thế nào chứ? Tuy bình thường không chơi bời quá đà, cũng không quá chấp nhất chuyện kết hôn. Nhưng việc ông nội đột nhiên chọn một người rồi ép hắn kết hôn, sinh con, lại khơi dậy tâm lý phản nghịch trong hắn.