Lúc này, Tề Bác Huy đang đứng trong văn phòng trên tầng cao nhất, hai chân run rẩy không kiểm soát.
Phía sau bàn làm việc, người đàn ông trong bộ vest chỉ im lặng, trong không khí chỉ có tiếng bút ký sột soạt trên giấy.
“Anh ơi, em biết lỗi rồi! Em cũng không ngờ một người phụ nữ lại gây ra chuyện lớn như vậy!”
Tề Bác Huy cảm thấy mình đúng là xui tận mạng. Anh ta chỉ định cho xóa tài khoản của người phụ nữ kia, vậy mà lại chọc phải tổ ong vò vẽ.
Ban đầu, anh chỉ chướng mắt khi thấy có người ở trên mạng bịa đặt tin đồn về người anh em của mình, chỉ cho người đi xoá video Tư Thường Thuỵ đi phố ăn vặt.
Vốn chỉ có số ít người nhìn thấy, nhưng xoá với quy mô lớn như vậy dẫn đến sự chú ý của nhiều người khác.
Họ lần theo manh mối và phát hiện ra khu chợ đêm đó chính là nơi mà quầy hàng của "Tây Thi bánh kẹp" – cô chủ nhỏ Tiểu Bạch từng gây sốt trên mạng hai ngày trước. Trong video bị xóa ban đầu, người ta vẫn có thể nghe rõ ràng cảnh Tư Thường Thuỵ nhục mạ Bạch Duệ và bịa đặt tin đồn bậy bạ về cô ấy.
Sự kết hợp giữa "cậu ấm nhà giàu" và "nữ chủ quán xinh đẹp khởi nghiệp" tạo ra hiệu ứng bùng nổ, khiến hàng loạt người dùng đăng lại video bị xóa.
Chưa dừng lại ở đó, kể từ sau đêm đó, Tiểu Bạch không còn mở quán, tài khoản trên nền tảng cũng bị khóa, mà ai ra lệnh khóa thì chính anh ta cũng không rõ.
Rất nhiều blogger nữ đã lên tiếng phê phán hành vi bịt miệng nạn nhân của nền tảng.
Ban đầu chỉ ảnh hưởng đến thị trường của nhà họ Tư, bây giờ ngay cả nền tảng video của gia đình anh ta cũng bị liên lụy.
Và thế là, Tề Bác Huy đứng ở đây.
Người đàn ông đối diện càng im lặng, anh càng hoang mang, đến mức lưng áo ướt đẫm mồ hôi lạnh.
“Anh…”
“Câm miệng.” Người đàn ông đặt bút xuống, lạnh nhạt liếc nhìn: “Tháng này cắt hết tiền tiêu vặt của cậu.”
Tề Bác Huy đã lường trước, mặt mày nhăn nhó.
Hiện tại, anh trai nắm quyền quản lý công ty, cả nhà đều phải nhìn sắc mặt anh ấy mà sống. Bản thân gây ra chuyện lớn như vậy, không bị tống về quê quỳ từ đường đã là may rồi.
“Còn nữa, toàn bộ tổn thất nền tảng phải gánh do chuyện này, tính lên đầu cậu.”
Tề Bác Huy: “… Không vấn đề gì ạ.”
“Ra ngoài.”
--
Lúc mẹ Tư - Lương Văn đuổi tới, Tư Trung Nham đã kéo Tư Thường Thuỵ đến dưới nhà Bạch Dư.
“Tư Trung Nham! Ông làm cái gì vậy? Dù gì Thường Thuỵ cũng là con trai chúng ta, nó vẫn còn thương tích trên người kìa!”
Lương Văn dù giận mà vẫn xót con, thấy bộ dạng thảm hại của Tư Thường Thuỵ, mắt cũng đỏ hoe.
“Hôm nay không ai cản nổi tôi! Bà có biết thằng con ngu xuẩn của bà làm chúng ta mất bao nhiêu đơn hàng không? Bao nhiêu đối tác vì bị khách hàng tẩy chay mà đòi hủy hợp đồng với nhà họ Tư!”
Nói rồi ông ta đá Tư Thường Thuỵ một cú: “Không mong mày có đầu óc kinh doanh như Mộ Nhiên, nhưng mày muốn đẩy nhà họ Tư xuống vực à?”
Mặc dù lần tẩy chay này chưa đủ để đẩy nhà họ Tư ra khỏi thị trường, nhưng chắc chắn sẽ khiến họ mất một khoản lớn.
Lương Văn ôm lấy con trai, khóc không thành tiếng. Chỉ là một cô gái bán quán vỉa hè, sao lại thành ra thế này?
Đối mặt với cơn thịnh nộ của Tư Trung Nham, bà ta cũng không dám thừa nhận chính mình đã gây áp lực với ban quản lý chợ, ngăn không cho Bạch Dư tiếp tục bán hàng.
Khu chung cư cũ kỹ bỗng chốc xuất hiện hàng loạt siêu xe, thu hút không ít người vây xem.
Tư Trung Nham không muốn mất mặt, thô bạo lôi kéo Tư Thường Thuỵ đi vào tòa nhà, còn ra hiệu cho đám phóng viên theo sau: “Nhanh lên! Mấy người còn muốn làm việc nữa không hả?”
Bạch Dư đứng trong đám đông, thu hết cảnh tượng vào mắt:
“…”
Suýt chút nhịn không được mà vỗ tay luôn rồi.