Thái Phu Nhân Vinh Hoa Phú Quý

Chương 12

Bởi vì Tiên Hầu gia trước khi qua đời đã phân tích cặn kẽ những điều này với Vân phu nhân, cho nên dù trong lòng nàng ấy có chút không cam tâm, nhưng chút không cam tâm này không đến mức khiến nàng phẫn nộ, không đến mức khiến nàng căm hận hai mẫu tử Vạn Thương và Chiêm Mộc Bảo.

Vân phu nhân biết Tiên Hầu gia đã cầu xin tiền đồ cho nhi tử Chiêm Quyền của bà. Chỉ cần Hoàng thượng nhớ đến ân cứu giá của Tiên Hầu gia, nhớ đến lòng trung thành của phủ An Tín Hầu, tiền đồ của Chiêm Quyền sẽ không tệ. Mà tiền đồ của Chiêm Quyền đã định, thứ tử của nàng là Chiêm Mộc Thư có ca ca ruột chiếu cố, tương lai cũng sẽ không quá kém. Điều nàng cầu mong chẳng qua cũng chỉ là các con được bình an thuận lợi.

Các nhi tử đã có nơi nương tựa, Vân phu nhân tự nhiên không muốn hồi phủ, để tránh phát sinh xung đột với Thái phu nhân Vạn Thương.

Lúc này, Vân phu nhân lộ vẻ ưu sầu nhìn nhi tử cả: “Bần đạo ở ngoài thành sống rất tốt, có phải là Quyền nhi con đã cầu xin gì đó trước mặt Thái phu nhân… Ngàn vạn lần đừng làm chuyện như vậy, bần đạo là tâm cam tình nguyện ở lại đây tu đạo.”

“Nương người hiểu lầm rồi.” Chiêm Quyền vội vàng giải thích: “Đón nương trở về, đây đích xác là ý của Thái phu nhân. Con và Thái phu nhân cũng coi như là đã chung sống ba tháng, mỗi ngày thỉnh an đều phải gặp mặt, Thái phu nhân người này vô cùng thông tình đạt lý…”

Do dự một chút, thấy đạo đồng thị nữ đều ở đằng xa chờ đợi, Chiêm Quyền hạ thấp giọng nói: “Thái phu nhân dường như biết một số nội tình về việc kế thừa Hầu phủ…” Chỉ hơi nói một chút, liền lập tức nâng cao giọng nói, “Nương cứ yên tâm cùng con trở về phủ đi.”

Vân phu nhân kinh ngạc há hốc miệng.

Chiêm Quyền vô cùng khẳng định gật đầu.

Nếu như Vạn Thương đơn thuần là xuất phát từ lòng tốt muốn đón Vân phu nhân trở về, Chiêm Quyền có lẽ không tích cực như vậy. Lòng tốt có thể duy trì được bao lâu chứ? Thật sự sống chung một chỗ rồi, nhỡ đâu lòng tốt lại bị hao mòn, sau này bảo Vân phu nhân nên cự xử như thế nào? Nhưng nếu như Vạn Thương có thể nhìn thấu cục diện, biết được nguyên nhân Hầu phủ nhất định phải lấy dòng dõi của nàng làm chính thống, ngược lại Chiêm Quyền hoàn toàn yên tâm.

Tuy rằng Vạn Thương chưa từng nói rõ, có một số lời không thể nói nhưng nàng và Chiêm Quyền lại có một loại ăn ý ngầm.

Quân cờ một khi đã rơi vào bàn cờ, chính là ai cũng có thể lợi dụng.

Phủ An Tín Hầu chính là một quân cờ như vậy.

Là một người thông minh, trong tình huống Vân phu nhân không hề phạm lỗi, Vạn Thương không thể nào gây bất lợi cho Vân phu nhân. Bởi vì trong kinh thành đang có vô số ánh mắt chăm chú nhìn vào phủ An Tín Hầu. Nếu Vạn Thương chân trước vừa ra tay với Vân phu nhân, chắc chắn chân sau thế gia sẽ khóc lóc trước mặt Hoàng thượng, trong ngoài lời nói đều lo lắng cho tình cảnh của Quý phi Thân Đồ Nhạc và Nhị hoàng tử, vì bọn họ cầu xin một số lợi ích.

Trước đó chính vì không biết Vạn Thương là người có tính tình như thế nào, Tiên Hầu gia vì muốn giảm thiểu rủi ro đến mức thấp nhất, mới vừa sắp xếp cho Vân phu nhân xuất gia tu hành, vừa cầu xin lão ma ma trong cung đến hầu hạ bên cạnh Vạn Thương. Chỉ cầu trong nhà đừng náo loạn lên. Cũng may Tiên Hầu gia trước khi lâm chung đã gặp được Vạn Thương, nhìn thấu được con người của nàng. Tiên Hầu gia cũng coi như là yên tâm mà đi.