Đại Gia Tỳ

Chương 7

Nước bồ kết làm nứt toác kẽ tay, nàng nhìn bóng mình phản chiếu trên mặt nước, tập mỉm cười, phải để lộ sáu chiếc răng, đuôi mắt hơi cụp xuống.

Đây là dáng vẻ tối qua nàng lén học theo Thải Bình tỷ tỷ bên cạnh Đại phu nhân.

Bỗng, Cam Thanh đυ.ng vào khuỷu tay nàng, một chiếc yếm màu trứng muối lả tả rơi xuống trước mặt, đôi hoa sen song sinh thêu bằng chỉ vàng lấp lánh đến hoa mắt.

“Của Tam di nương.” Cam Thanh hạ giọng, ngón tay lướt nhanh qua những hoa văn thêu.

Cam Đường làm như không thấy tia sáng bạc lóe lên nơi ống tay áo nàng ta, cúi đầu ấn chặt chiếc yếm xuống tận đáy chậu gỗ.

Lúc phơi, nàng cố ý chọn cây trúc sau lưng viện, La ma ma từng dặn, đồ bên trong của chủ tử không được phơi dưới ánh mặt trời.

Mưa cuối xuân trước tiết Kinh Trập mang theo những hạt băng nhỏ, Cam Đường ôm đống quần áo khô, men theo hành lang đi về.

Đột nhiên, từ cổng tròn bước ra một nha đầu mặc tỷ y đỏ thẫm, nàng vội vã lùi vào chân tường, cúi đầu.

Đôi hài thêu chỉ vàng dừng ngay trước mặt, Cam Đường chăm chú nhìn viên Đông châu gắn trên mũi hài to cỡ móng tay út của nàng.

Đây chính là loại trân châu tháng trước Tam di nương ban cho nha đầu thân cận.

“Cũng lanh lợi đấy.” Một ngày nọ, La ma ma bất ngờ bóp cằm nàng: "Ngày mai đến lãnh y phục mùa hè.”

Trong lớp trung y của bộ đồ mới, Cam Đường chạm phải một sợi chỉ vàng. Nhân lúc khâu vá dưới ánh đèn dầu, nàng rút ra, quấn quanh cổ tay, đây là chỉ vàng sót lại trong đường may cho áo cũ của Tam thiếu gia.

Tích đủ mười sợi, nàng có thể đổi lấy một miếng kẹo mạch nha.

Hôm lĩnh y phục mùa hè, Cam Đường đứng trước kho, lặng lẽ đếm mười tám chiếc đèn lưu ly treo dưới mái hiên.

Quản sự Triệu nương tử thoáng nhìn nàng lâu hơn một chút: "Cũng gọn gàng tươm tất.”

Nàng mỉm cười, để lộ sáu chiếc răng nhưng hàm răng trong cùng lại nghiến chặt.

A tỷ từng nói, được khen gọn gàng tươm tất, chưa chắc đã là chuyện tốt.

“Cam Đường, Cam Thanh, Ngọc Thư Viện gọi đến hỏi chuyện.”

Tiếng ve xé tan buổi trưa hè oi ả.

Cam Đường lau vệt mồ hôi chảy vào mắt, sợi chỉ vàng trong ống tay áo cọ vào cổ tay khiến nàng ngứa ngáy.

Qua cửa tròn thứ ba, nàng thoáng thấy Cam Thanh nhét một chiếc lá vào miệng, là bạc hà chống nóng, hôm qua còn phơi ngoài sân giặt đồ.

Tam di nương nghiêng người trên ghế trúc, vạt váy lựu đỏ buông lơi, để lộ đôi hài thêu ngọc trai lấp lánh.