Xuyên Không Ta Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 21: Chương đặc biệt thế giới song song

Tôi gặp em vào đầu màu hạ, tạm biệt em vào cuối mùa thu.Tôi và em vô tình gặp nhau tại một cuộc giao lưu giữa hai căn cứ thí nghiện, em là người của căn cứ C4 tôi là người của căn cứ E8 cách xa nhau không chỉ về khoảng cách địa lí, mà còn về cả tư tưởng và quan niệm.

Chúng tôi coi vật thí nghiệm là món đồ chơi vật có thể mang ra để chơi đùa để chút giận, nhưng bọn em lại coi chúng là những người tội nghiệp luôn tìm cách giúp đỡ chúng trong âm thầm.

Tôi và em gặp nhau trong một cuộc giao lưu về học thuật, nơi mọi người sẽ cùng nhau nghiên cứu về một chủ đề khái niệm, sinh vật và vô vật.

Tôi bị thu hút bởi em, người beta sáng trói chong hội trường, đôi mắt em như có hàng ngàn sao sáng khiến tôi phải siêu lòng, sau buổi học thuật đó tôi và em được phân vô một tổ kế hoạch, cùng nhau nghiên cứu về một dự án, cùng nhau trải qua một thời gian bị cách ly với thế giới bên ngoài, tôi và em dần trở nên thân thiết.

Tôi biết em tên Cố Hạ, Cố Hạ, cố hạ chi hoa.

Sau đó tôi tiếp cận em đến gần em, chúng tôi dần thân thiết hơn, rồi cũng trở thành người yêu, những người cùng khu nghiên cứu với tôi nói chúng tôi sẽ không phù hợp với nhau, nhưng tôi không quan tâm, tôi là một Alpha làm sao không xứng với một beta là em chứ.

Cho đến một lần trong căn cứ đến một tên tử tù, hắn là một bác sĩ tâm lí, nhưng hiện tại hắn là một tên gϊếŧ người, một kẻ điên ngoài vòng pháp luật.

Trước khi hắn bị mang lên bàn mổ để cấy ghép gene, hắn nhìn tôi và nói:

"Mày có tình yêu đẹp thật đấy, haha, khụ, khụ, nếu em ấy còn bên tao thì tốt biết mấy, nếu tao kiên định hơn thì tốt biết mấy...."

Hắn ta còn chưa nói dứt câu, đã bị đánh ngất rồi đưa vào phòng, thấy tôi có vẻ cau mày khó chịu, lúc này Hoắc Thế lên tiếng nói:

"Hắn ta là một bác sĩ tâm lí tại một trường Đại học, từng yêu nhau với một beta, vì bị người nhà phản đối, hắn đã chia tay với cậu ấy, rồi khiến cậu nhóc kia đau lòng nhảy lầu, khiến hắn quay ra ám hận, mà gϊếŧ hại cả nhà người thân, để trả thù cho cậu."

Nghe xong tôi cũng trả tỏ ra làm sao cả còn cười khinh miệt.

Hai tháng nay cậu bắt đầu tránh mặt tôi khiến tôi cảm thấy rất khó chịu, sau khi tìm hiểu bằng các mối quan hệ tôi biết được, cậu đang quen một người mới vào căn cứ tên Lục Nam hắn ta cũng là một beta nghe nói hai người rất thân nhau, thậm chí còn có người nói cậu và hắn ta hợp đôi hơn là tôi, khiến tôi có tới ngó thử.

Sau khi thấy hai người đó quá thân thiết với nhau, tôi bắt đầu tỏ ra khó chịu, quả nhiên em đã cách xa tên đó, sau đó tôi bắt đầu quản thúc em nhiều hơn, cũng muốn em cách xa tất cả mọi người, muốn em chỉ là của riêng tôi.

Trong một lần thí nghiệm em và tên đó đã có tiếp xúc thân thể do phải hỗ chợ phóng sinh, nhưng đãng lẽ ra tôi nên hiểu cho em lại coi như không biết gì, mà tức giận với em to tiếng với em, em không nhịn được mà tát tôi....

"..."

Tôi bất ngờ và tức giận vì cái tôi của Alpha và đánh em khiến s em gãy tay, và bị thương nhiều chỗ, sau khi tỉnh táo lại tôi đã ôm em, xin lỗi em rất nhiều nhưng em chỉ nói:

"Xin anh, tha cho tôi đi, tôi chịu đủ rồi, anh muốn hành hạ ai cũng được, hức, ức... Chia tay đi được không...."

Nghe vậy tôi tức giận mà đã lao lên đánh em đe doạ em, là em trêu chọc tôi trước có chết cũng không thoát ra được.

Tôi có liên hệ với em trai tôi tìm cho tôi thứ thuốc chuyển đổi giới tính ngoài thị trường, mặc dù đó là thuốc cấm nó sẽ có tác dụng phụ khá lớn, nó cũng sẽ khiến người sự dụng bị rối loạn phenomen, rất đau đớn.

Lúc đó tôi không nghĩ gì hết, nhưng khi nhìn thấy em đã trở thành một omega tôi đã phấn khích như kẻ điên khiến em càng bị cơn bệnh rối loạn phenomen hành hạ hơn.

Sau gàn năm tháng tôi nhốt em ở bên tôi, tôi cảm thấy nơi này như dành riêng cho chúng tôi vậy, có chiếc ổ nhỏ dành riêng cho chúng tôi.

Hôm đó sau khi họp xong tại căn phòng thí nghiệm, tôi bị người của ông cụ lôi về nhà chính, tôi bị đánh đến gần chết, thì ra ông biết được rồi, chuyện mà tôi đã làm, thằng em tôi vì là người cũng tham gia nó cũng bị đánh.

"Mày cái loại chui từ bai máu ra mãi mãi cũng không thể làm người, tao đã biết ngay từ khi sinh ra cái loại điên như mày nên bị đánh chết đi..."

Sau đó còn rất nhiều chận đòn roi, tôi cũng không nhớ được hết nhưng lại nhớ rất rõ những lời ông cụ nói, nói về quá khứ như một con chó của tôi.

Sinh ra đã mang căn bệnh siêu nam khiến tôi dễ bị mất khống chế cảm súc, thậm chí có ý định gϊếŧ người, lại thêm tính hiếu thắng của Alpha nên tôi chính sác là một con chó điên, tôi bị mẹ vứt bỏ từ khi còn bốn tuổi vì bà ta biết được tôi có bệnh siêu nam là một kẻ điên chính hiệu có thể gϊếŧ chết bà ta bất cứ khi nào, tôi được ông cụ tìm thấy khi đã 6 tuổi trải qua hai năm lang thang, tranh thức ăn với lũ chó mèo hoang mà lớn lên, tôi cũng biết được hoá ra tôi chỉ là một đứa trẻ đến từ mối quan hệ thương mại, nên tôi chính là một thứ hàng lỗi bị vứt bỏ.

Khi được mang về tôi được nhìn thấy, cảnh tượng những con người đang mổ sẻ người khác, nhưng lại được tung hô là nhà nghiên cứu vĩ đại, tôi cũng muốn được tung hô... Cuối cùng tôi cũng đã làm được.

Sau những trận đánh, ý thức tôi mơ hồ cứ lúc tỉnh lúc điên, lúc muốn đi tìm em, muốn xin lỗi em, lúc lạu muốn gϊếŧ hết đám người đó, cho rằng bọn họ đang giấu em khỏi tôi, bọn chúng thật đáng chết.

Sau nhiều lần như vậy đã không còn là những trận đòn nữa mà chuyển qua chính điện, những điều này khiến tôi nhận ra nếu muốn được thả ra thì phải trông giống con người, mới có thể gặp em.

Nhưng điều ấy khó lắm tôi mất tận gần hai năm mới có thể trông giống con người, mới có thể gặp em.

Lần gặp lại ấy chẳng phải nơi cao sang quý phái gì mà một con hẻm, nơi em bị bọn nghiện ngập khác đánh đập, tôi lao lên gϊếŧ hết đám người đó ôm lấy em, mang em về chiếc ổ của tôi.

Những ngày sau đó em lúc thì lên cơn nghiện thuốc, lúc lại rối loạn phenomen, cả người em giờ chỉ còn gia bọc xương nhìn em như vậy tôi đau lắm, tôi cố chăm sóc em nhưng em không phản ứng lại tôi chỉ ngồi cười một mình rồi lại oà khóc, khiến tôi vô cùng sợ hãi, nhưng sợ nhất vẫn là một lần em tự lấy dao tính tự sát, tôi lao vào ngăn em, nhưng lại bị em đâm vào gần tim suýt chết, lúc đó em không ngừng dãy dụa nói tôi là đồ đáng chết, nói tôi đã phá hủy em.

Tôi cũng tủi thân lắm vậy là oà khóc to hơn cả em, trách móc em đã bỏ rơi tôi.

Tôi với em cứ tranh nhau khóc lóc, rồi em lại đánh tôi, tôi vì tủi thân chỉ có ngồi khóc một mình.

Rồi tôi và em được vệ sĩ tách ra, ông cụ đã đến, chúng tôi bị cách ly, tôi sau khi bình ổn cảm xúc, đã đi tìm em, thấy em đã ngủ tôi chỉ nhẹ nhàng ôm em, muốn an ủi em em không đau nữa.

Tôi bị ông cụ gọi đến, nói về em bị đối sử khi bị kéo xuống từ thàn đàn, bị Cố gia từ bỏ, bị căn bệnh mà tôi ban cho rơi vào nghiện ngập để giảm bớt cơn đau, bị biết thành kẻ bị mang ra làm trò tiêu khiển, là tôi đã hủy hoại em, cũng chỉ biết xin lỗi em, mong em tha lỗi cho tôi.

Một ngày nọ tôi biết được hoá ra em đã cai thuốc thành công, nhưng xuất hai tháng nay lúc nào nhìn thấy tôi em cũng cầm dao đuổi theo tôi, tôi tủi thân không chịu được mà khóc lớn.

Thấy vậy em cũng chịu nói chuyện với tôi: "Tại anh tôi mới thành ra như vậy, anh phải chịu trách nhiệm với tôi, không thì đừng trách."

Nghe vậy tôi cũng chỉ biết gật đầu thật mạnh: "Sẽ chịu, sẽ chịu trách nhiệm với em."

Nghe vậy em cũng chỉ ngạo kiều quay đi.

Chúng tôi kết hôn ngay sau đó, bọn họ nói tôi từ kẻ điên, chuyển thành kẻ ngu, nhưng có làm sao chứ, miễn em ở bên tôi là được, bọn họ phỏng đoán tôi là do bị đánh đập nhiều quá nên thành ra như vậy.

Tôi mặc kệ bọn họ nghĩ gì, vì bây giờ tôi đã có bé cưng ôm đi ngủ, vì từ kẻ điên giả trang thành kẻ ngu có thể khiến em ở bên tôi mãi mãi, tôi đã phá hủy em, nhưng chỉ có như vậy em mới là của tôi mãi mãi.

Cho dù có đời sau cũng sẽ buộc chặt không chia lìa.

__________

*Hội chứng XYY ở nam giới là một rối loạn nhiễm sắc thể hiếm gặp xảy ra ở trẻ ngay sau khi sinh. Tỷ lệ trẻ em mắc hội chứng này chỉ có 1 trên 1.000 ca. Những bệnh nhân mắc bệnh thường không có triệu chứng hay dấu hiệu rõ ràng. Hội chứng XYY là một sự thay đổi di truyền liên quan đến cấu trúc nhiễm sắc thể giới tính. Ở những người bình thường có tổng cộng là 23 bộ nhiễm sắc thể. Trong đó cặp nhiễm sắc thể số 23 sẽ quy định giới tính sinh học của cá thể đó (XX, XY). Người mẹ cho nhiễm sắc thể X, còn bố sẽ cho nhiễm sắc thể X hoặc Y.

Ở nữ giới có bộ nhiễm sắc thể giới tính là XX. Trong khi nam giới sẽ có bộ nhiễm sắc thể là XY. Do trong quá trình phát triển sự phân chia nhiễm sắc thể gặp vấn đề, dẫn đến thất bại trong tổ chức nhiễm sắc thể. Vì thế mà xuất hiện thêm một nhiễm sắc thể giới tính. Hội chứng XYY làm ảnh hưởng đến số lượng nhiễm sắc thể. Kết quả những bệnh nhân mắc hội chứng có tổng là 47 nhiễm sắc thể thay vì là 46. Thể chất phát triển vượt trội

Đây có thể là đặc điểm cơ bản của hội chứng này. Quá trình phát triển thể chất bị phóng đại vượt xa so với phát triển về mặt giới tính, và độ tuổi của trẻ. Những trẻ em mắc bệnh thường có tốc độ tăng trưởng và phát triển thể chất nhanh hơn so với người bình thường. Ví dụ, chiều cao của những đứa bé bình thường khi ở độ tuổi trưởng thành cao hơn mức trung bình khoảng 7 cm (chiều cao trung bình của nam giới Việt Nam thống kê trong năm 2019 - 2020 là 1m68), còn đối với người mắc bệnh, chiều cao lúc này có thể vượt qua 1m80.

Bên cạnh đó, người bệnh thường có chu vi hộp sọ lớn hơn người bình thường. Kích thước hộp sọ to hơn là do gặp phải rối loạn thần kinh Macrocephaly. Tuy chứng rối loạn thần kinh này không gây ra biến chứng nghiêm trọng nào nhưng lại ảnh hưởng đến chức năng của vỏ não, co giật, rối loạn phát triển. Thay đổi hành vi, cảm xúc

Nam giới mắc bệnh có các hành vi bốc đồng, tính khí bùng nổ, thách thức, chống đối xã hội.

____________

Ông cụ: Tao đã cái tuổi này rồi, còn phải nhìn cái cảnh này, nhìn cái nhà có khác gì cái trại tâm thần không.

Quản gia: Bình tĩnh lão gia, nhị thiếu lại đánh người rồi.

Tác giả: Tam quan của tôi vẫn rất bình thường lắm luôn, tôi thề đấy, chúc mọi người ngủ ngon.

Website mới cập nhật ngầu đét đèn đẹt luôn, chuyện chính kịch mai sẽ có nha.