Trong những ngày gần đây số lần tiếp xúc của hai người ngày càng nhiều, cp được ghép cặp của hai người cũng càng nổi.Những điều này diễn ra không hề theo ý muốn của hắn, không những vậy hắn cũng cực kì chán ghét hành động này của hai người.
Trên thực tế, số lần tiếp xúc của hai người càng lớn cảm xúc của hắn càng bình tĩnh, nhưng chỉ có hắn biết cảm xúc bên trong đã sớm như dung nham nóng bỏng của núi lửa, chực chờ phun trở ra ngoài, toả ra sức nóng khủng khϊếp của nó.
Trên thực tế hắn có thể cảm nhận được sự khác lạ của bản thân mình, cũng hiểu được thứ gọi là cảm súc mất khống chế.
Vì vậy hắn cũng tự đưa ra một suy đoán có lẽ hắn cũng sẽ không chơi trò chơi vờn chuột nhàm chán này nữa, nếu như cậu còn đến gần tên đáng ghét kia một lần nữa, thì hắn cũng sẽ tuyên bố trò chơi tình cảm này nên kết thúc ở đây rồi.
Tổ trương trình sắp sếp một số nhiệm vụ cho mọi người, trong đó Lục Nam và Cố Hạ luôn đi bên cạnh nhau cũng là cặp cp được đẩy thuyền mạnh nhất.
Điều này cũng gián tiếp dẫn tới sự kiên nhẫn của hắn cũng dần cạn kiệt.
Trong khi chơi một trì chơi chính vì Cố Hạ bị cát bay vào mắt, nhưng theo tên Lục Nam cố tình mà biến nó thành một màn xâu ân ái ngọt ngào.
Ngay lúc này hắn trực tiếp bùng nổ cảm xúc, lao lên kéo tay cậu đi ra khỏi nơi quay của tổ chương trình, cho dù cậu có dãy dụa đến đâu cũng không vùng thoát ra được, khiến cậu càng cảm thấy sợ hãi hơn chính là gương mặt lạnh lùng không có một tí cảm xúc nào của hắn.
Khi bị hắn lôi lên xe, cậu giãy dụa lên tục trực tiếp bị hắn dùng pheromone áp chế không phản kháng được nữa, chỉ biết co dúm người lại.
Khi một lần nữa bị hắn chất vẫn vì sao cứ lờ hắn mà tiếp xúc thân mật vơi tên kia, cậu chực tiếp bùng nổ.
"Anh không phải đã có omega khác rồi sao, tại sao cứ bám lấy tôi, chẳng lẽ trêu trọc tôi vui vẻ đến thể sao, hay anh thích cảm giác con mồi rơi vào bẫy của mình lại ỷ lại vào anh giờ đang dần thoát ra khiến anh khó chịu."
Những câu nói của cậu khiến hắn bất ngờ bị chặn họng chả nói được gì nữa, mặc dù vậy hắn vẫn không buông tha cậu, mà nhìn cậu chằm chằm nhìn cậu từng rọt nước mắt rơi, hắn biết hắn không bình thường vì hiện tại cảm xúc của hắn không còn do hắn khống chế nữa.
Nó dần bị mài mòn từ từng hành động cử chỉ thân mật giữa cậu với người khác, dần bị cảm giác cậu không chú ý đến hắn nhấn chìm.