@Tạ Lễ: [Nói ít thôi, bớt bôi nhọ Giang Điểu nhà các người đi. Miệng cậu ta đã đủ thối, đủ khiến người ta buồn nôn rồi. Thế giới này vẫn còn đầy rẫy kẻ mù và đồ ngu lắm!]
Một tràng phản pháo, cư dân mạng đều ngỡ ngàng.
Đây còn là Tạ Lễ ngày thường luôn giữ vẻ cao quý, khoan dung đó ư?
Trực tiếp dùng tài khoản chính để chửi người, cậu dám thật đấy!
[Tạ Lễ bị điên à? Loại nghệ sĩ không có đạo đức thế này ai nâng đỡ vậy?]
Tạ Lễ liếc mắt qua, cười khẩy. Mạng sống của cậu còn sắp không giữ nổi, ai rảnh mà quan tâm đến cái gọi là "đạo đức nghề nghiệp" chứ? Ngay cả đạo đức cơ bản, cậu cũng sắp ném đi rồi!
Mắng người đúng là sướиɠ thật, mắng hoài mắng mãi càng sướиɠ hơn! Trước đây cậu đúng là quá nhịn nhục!
Ngày trước mỗi lần bị chửi, cậu đều cười cho qua chuyện, cố gắng giữ gìn hình tượng, nghĩ rằng chỉ cần làm tốt công việc của mình thì sớm muộn gì cũng được người đời công nhận.
Nhưng thế giới này vốn dĩ chỉ chạy theo dư luận, chẳng ai thèm bận tâm xem bản chất thật sự của cậu là thiện lương hay ác quỷ.
Nếu chương trình lần này không thành công, cậu sẽ rũ bỏ tất cả, tận hưởng cuộc sống tự do.
Tiếu Tiếu thấy cậu đắc ý bèn nhỏ giọng nhắc nhở: "Anh Tạ, anh đừng chấp nhặt làm gì. Nhưng mà… nếu chị Anni biết được…"
"Sợ cái gì?"
Tạ Lễ tháo ống hút, mở nắp cốc sữa đậu nành, trực tiếp uống ừng ực, chẳng buồn giữ hình tượng như trước.
"Mắng thì mắng đi. Nếu chị ta mắng em, em nghỉ luôn cho khỏe. Loại sếp bóc lột đến tận xương tủy như vậy thì có gì đáng sợ? Nếu không vì tiền và ước mơ, ai thèm làm chứ? Đến lúc đó, tiền của anh đều là của em, chúng ta cùng nhau chu du khắp thế giới."
"Tự đi chơi còn khỏi phải lo mấy quy tắc chết tiệt trên chương trình."
Quả nhiên, chưa đầy vài phút sau, Anni đã gọi điện đến, giọng điệu gay gắt: "Tạ Lễ, cậu phát điên gì vậy? Kêu cậu dựng nhân thiết tốt đẹp trên chương trình, cậu thì hay rồi, trực tiếp lật mặt chửi người! Nếu không phải nhờ khách hàng chống lưng, ‘Ngôi Sao Đến Rồi’ đã gạch tên cậu từ lâu rồi!"
Tạ Lễ bĩu môi, chậc, vậy cũng được à?
Thôi kệ, tiền bồi thường hợp đồng cậu không trả nổi.
"Chị Anni yên tâm, trong chương trình du lịch, em sẽ thể hiện thật tốt, tuyệt đối không phụ sự kỳ vọng của chị."
Nghe thái độ cậu thành khẩn, Anni bực mình nhưng vẫn nhịn xuống, cúp máy.
Tiếu Tiếu thấy vậy, vội hỏi: "Anh Tạ, không sao rồi chứ?"
"Ừ, chị Anni vẫn nằm trong tầm kiểm soát của anh."
Cậu vừa dứt lời, một cuộc gọi khác lại đến. Nhìn tên hiển thị, nụ cười của Tạ Lễ lập tức cứng đờ.
Là Dương Nghiên Xuyên – mẹ cậu. Không, chính xác mà nói, bà ta không còn là mẹ cậu nữa. Tạ Lễ không có mẹ, vì cha mẹ ruột của Giang Điểu đã qua đời từ lâu rồi.