Ma Vương Làm Trò Tiêu Khiển Ở Dị Giới

Chương 8

Lộ Ca vắt óc suy nghĩ, không cam tâm mà giãy giụa lần cuối cùng. Tư duy của cậu tản ra theo đủ mọi hướng, chợt cậu siết chặt hai nắm tay, quả thật đã tìm ra một con đường sống từ trong ký ức.

Tín ngưỡng xưng vương.

Ma lực dựa vào nguyên tố ma pháp, còn tín ngưỡng thì lấy lòng sùng bái cuồng nhiệt của người khác làm lương thực.

Mấu chốt nhất chính là: Tu luyện tín ngưỡng pháp không cần đối mặt với thiên kiếp khi đột phá.

Cậu không muốn bị sét đánh nữa!

Chỉ tiếc là hiện tại cậu còn yếu ớt như gà con mới nở, đừng nói đến có ai tin tưởng cậu, chỉ cần không bị người ta dẫm chết đã là may lắm rồi.

"Cách này vô cùng khó thực hiện, nhưng còn hơn là không có phương hướng gì."

Tâm trạng được khơi thông phần nào, Lộ Ca tạm thời xác định một con đường có thể phát triển trong tương lai.

Đêm dài, lạnh lẽo, tĩnh mịch.

Giữa những suy nghĩ hỗn loạn, cậu dần nhắm mắt, dường như đã chìm vào giấc ngủ.

Có lẽ vì ăn quá nhiều vỏ cây, ngay cả trong mơ cậu cũng đang luyện tập cơ hàm.

Thời gian chậm rãi trôi qua cùng ánh trăng. Đến nửa đêm, trái tim được nâng đỡ trên bàn tay xương đột nhiên giật nhẹ một cái.

Bộ xương tay tạm thời biến mất, trái tim dị dạng trên đỉnh lơ lửng giữa không trung, nhẹ nhàng rời khỏi hang động.

Trong bóng tối, Lộ Ca đột nhiên mở mắt, sự mệt mỏi ban đầu quét sạch không còn dấu vết.

"Một thứ chỉ có tim mà không có mắt, lại dám giở trò với ta?"

Âm mưu thao túng huyết khế thất bại, màu sắc của trái tim trở nên ảm đạm hơn rất nhiều, rõ ràng đã chịu tổn thương.

Nó chỉ nghỉ ngơi trong chốc lát, sau đó lại vội vã bắt đầu hành động.

Tháo cung tên trên lưng xuống, dường như Lộ Ca đã đoán được điểm đến của nó, bèn vòng qua từ một hướng khác.

Trái tim lặng lẽ trôi về phía vũng máu khi trước.

Thi thể người lùn vẫn còn ở đó.

Thực ra, hắn ta vẫn chưa hoàn toàn chết hẳn. Trái tim dị dạng đã chừa lại một đường lui.

Nhát đâm cuối cùng của Lộ Ca không đâm xuyên thẳng vào tim người lùn. Trái tim dị dạng nhân cơ hội này thi triển cấm thuật, dùng máu còn sót lại trên mặt đất để giúp hắn ta duy trì một hơi thở mong manh.

Không, chính xác mà nói, hắn ta chỉ còn lại nửa hơi thở.

Muốn chữa trị, cần phải tiêu hao thêm một lượng lớn năng lượng.

Trái tim dị dạng cố nhịn cơn giận, hóa dòng máu thành vô số sợi tơ nhỏ li ti, len lỏi truyền vào cơ thể người lùn.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, mí mắt người lùn khẽ run rẩy, dường như có dấu hiệu tỉnh lại.