Ma Vương Làm Trò Tiêu Khiển Ở Dị Giới

Chương 6

Nhưng cơ thể này chỉ là một vật trung gian, nó cũng không quá bận tâm.

Cho đến khi bước quan trọng nhất bắt đầu...

Trái tim dị dạng trên đỉnh đột ngột phồng lên, các mạch máu trên bề mặt nổi rõ, cứ như bị dọa đến mức hiện cả biểu cảm.

Nếu linh hồn bình thường có thể ví như một quả trứng ngâm nước, thì linh hồn của Lộ Ca chẳng khác nào trứng đánh tan, nát bét không còn hình dạng!

Đừng nói đến việc giam giữ, chỉ cần chịu thêm một chút tác động bên ngoài, nó cũng sẽ vỡ vụn ngay lập tức.

Nó có thể lợi dụng kẽ hở của huyết khế để chịu đựng phản phệ khi cố gắng giam cầm linh hồn. Nhưng nếu thực sự gϊếŧ chết đối phương, chính nó cũng sẽ chết không chỗ chôn.

Cái này vốn không phải huyết khế...

Mà là nó xui tận mạng!

Hàng vạn ký tự cuối cùng hóa thành hai dấu ấn nhỏ cỡ móng tay, một cái bay vào lõi trái tim dị dạng, cái còn lại xoay một vòng trong "Bát canh trứng" hỗn độn, tìm mãi không ra lõi linh hồn.

Vì thế, dấu ấn này cũng tự động phân tán thành vô số hạt li ti… Dù vậy, nó vẫn không thể bao phủ hoàn toàn linh hồn rời rạc ấy. Nếu nát thêm chút nữa thì có khi hóa thành tro bụi mất rồi.

Khế ước giữa hai bên hoàn thành, nhưng sự ràng buộc lên Lộ Ca chưa đến một phần vạn.

Đến khi ký ước xong, cậu cũng không cảm thấy có gì khó chịu.

Nếu có thứ duy nhất khiến cậu thấy bất tiện...

Ục ục…

Lộ Ca đặt tay lên bụng.

“Đói quá.”

Rất hối hận.

Lộ Ca rất hối hận vì trước khi xuyên không đã đi đến quán cà phê, nếu không chí ít cậu còn có thể ăn một bữa no.

Nghĩ lại thì, đổi sang một thân xác khác, việc ăn no cũng chẳng còn ý nghĩa gì lớn.

Vùng đất hoang vu này khan hiếm tài nguyên, từ trước đến nay ngoài ma dân bị lưu đày, thì chỉ có những kẻ tội đồ cùng đường, muốn trốn tránh kẻ thù mới đến đây.

Ma thú ở đây đều dựa vào việc cắn xé lẫn nhau mà sinh tồn.

Thân thể này vốn thiếu hụt ma lực, không chứa năng lượng mà ma thú cần. Năng khiếu duy nhất là sự tồn tại mờ nhạt, nhờ vậy mà sau khi bị lưu đày, cậu mới có thể miễn cưỡng sống sót một thời gian.

Không thể tu luyện ma pháp, thứ duy nhất cậu giỏi là bắn cung.

Thế nhưng, cả vùng đất hoang này chẳng có lấy một con thỏ hay lợn rừng để săn, còn xác ma thú dưới đất lại chứa quá nhiều năng lượng, chỉ cần cắn một miếng thôi cũng dễ bị nổ tung.

Muốn đi bộ ra khỏi đây, dựa vào sức mình cậu chắc chắn không làm nổi.

Chỉ có thể dựa vào trái tim này... Ngay lúc đó, trái tim kia bất ngờ lên tiếng.

Sau khi ký kết huyết khế, Lộ Ca có thể nghe thấy giọng nói của nó vang lên trong đầu.