“Bảo bối ơi bảo bối, ta yếu đến mức không đứng nổi, ngươi còn lý do gì không chọn ta?”
Trái tim dị dạng trên đỉnh nhịp mạnh một cái...
Thình thịch, thình thịch.
Nó động lòng rồi, hơn nữa còn đập hai nhịp liền.
“Không!”
Người lùn trơ mắt nhìn trái tim được bàn tay xương nâng đỡ lắc lư một chút, cuối cùng bay thẳng về phía Lộ Ca.
Khoảnh khắc quầng sáng ôm trọn lấy cậu, toàn thân Lộ Ca như bị thiêu cháy, cơn đau tột độ khiến cậu ngất đi. Trước khi mất ý thức, tay cậu vô thức chạm vào ống tên đeo bên hông.
Nhìn người lùn với gương mặt tràn đầy hận thù, ánh mắt hoảng hốt, Lộ Ca lập tức rút một mũi tên, đâm thẳng vào ngực hắn ta.
Trong giây lát, ánh mắt lướt qua cây quyền trượng, cậu bỗng nghĩ đến điều gì đó, cố ý lệch tay nửa phân.
Tiếng mũi tên xuyên qua da thịt vang lên nặng nề, Lộ Ca nhìn người lùn bị đau mà rêи ɾỉ, vừa run rẩy vừa cất giọng ác độc: “Thấy không, mạnh mẽ chính là tội lỗi…”
Nói xong, người cậu lảo đảo, rồi ngã xuống.
Trong một ngày, Lộ Ca lần thứ hai rơi vào hôn mê.
Đáng tiếc là hôn mê không ngăn được cậu nằm mơ.
Từ nhỏ đến lớn, Lộ Ca luôn có một giấc mơ lặp đi lặp lại, thậm chí mỗi lần đều là phần tiếp theo của lần trước. Trong mơ, phụ thân cậu là Ma vương, mẫu thân cậu là một Thánh nữ cao cao tại thượng. Sau này, hai người trở mặt với nhau, cậu bị xem như một sự ô nhục và bị đày đến vùng đất hoang vu.
Không biết đã qua bao lâu, cậu giật mình tỉnh giấc vì cơn ác mộng.
Đầu Lộ Ca đau dữ dội, cậu ôm chặt lấy đầu, một lượng thông tin khổng lồ liên tục bị nhồi nhét vào trí não.
Những con rồng khổng lồ sải cánh trên bầu trời, đám thú nhân hoang dã và tàn bạo, tộc tinh linh thống trị một vùng lãnh thổ rộng lớn... Những kiến thức xa lạ ấy tràn vào đầu cậu cùng với ký ức của một người khác.
Bị lưu đày, bị bắt nạt, rất nhiều điều trong đó, Lộ Ca cũng đã từng trải qua trong giấc mơ.
Sự trùng lặp này không khiến cậu quá sốc.
Lộ Ca nhìn chằm chằm vào đôi tay lấm lem bùn đất của mình: "Không lẽ mình..."
Không lẽ cậu đã xuyên không?”
Xuyên thành nhi tử thực sự của Ma vương?
Cậu rất quen thuộc với cơ thể này. Hình ảnh phản chiếu trong vũng máu trên mặt đất có khuôn mặt giống hệt cậu, nhưng trẻ hơn vài tuổi, tầm mười bảy, mười tám.
Đột nhiên nhớ ra điều gì đó, Lộ Ca nhìn xung quanh.
Chiếc quyền trượng quái dị khi nãy ở ngay gần cậu, không xa là thi thể của người lùn, mũi tên cắm trên xác nhắc nhở cậu chuyện đã xảy ra.