Lão Đại Mạt Thế Xuyên Đến Tinh Tế Trở Thành Vật Hi Sinh

Chương 7: Bán dược, kinh động đến cấp cao

Nhan Hồng An nào có không hận? Nhưng để toàn bộ hận thù của nhà họ Nhan đặt lên vai Nhan Họa, hắn thực sự không nỡ.

Năng lực thứ ba hiếm có ai mạnh mẽ, huống hồ trước đây, tinh thần lực và cảm ứng cơ giáp của Nhan Họa đều là con số không.

Còn hắn, cảm ứng cơ giáp và tinh thần lực đã bị tổn thương nặng nề, gần như không còn hy vọng chữa trị.

Nhìn ánh mắt kiên định của Nhan Họa lúc này, Nhan Hồng An muốn nói lại thôi, cuối cùng chỉ gật đầu, nhẹ giọng nói:

"Được, cậu tin tưởng Họa Họa."

Sau khi trấn an được Nhan Hồng An, Nhan Họa để hắn nghỉ ngơi thật tốt rồi tự mình vào một gian phòng khác, chuẩn bị thử bào chế dược phẩm.

Dược sư là một nghề vừa yêu cầu tinh thần lực cao, vừa tiêu tốn rất nhiều tiền. Dù Nhan Họa đã mua thiết bị chế dược thấp kém nhất, sử dụng thảo dược rẻ nhất, nhưng vẫn tốn gần ba nghìn năm trăm tinh tệ.

Lần này, cô định luyện chế dược phẩm bình ổn tinh thần lực. Tinh thần lực là một trong hai dị năng chính. Không chỉ mong manh mà còn có nguy cơ bạo động khi sử dụng với tần suất cao và cường độ lớn. Chỉ có dược phẩm bình ổn tinh thần lực mới có thể giải quyết vấn đề này.

Thế nhưng, dược phẩm này có độ khó bào chế cực cao. May mắn là nguyên liệu cần thiết lại rẻ, nhu cầu tiêu thụ cũng rất lớn.

Cô dùng dị năng hệ mộc tạo thành những sợi tơ bám lên thảo dược, nghiền chúng theo đúng trình tự của các dược sư, sau đó lần lượt từng chút một cho vào thiết bị đơn sơ trước mặt.

Dưới sự xúc tác của thiết bị, thảo dược biến thành từng luồng năng lượng vật chất, theo sự dẫn dắt của tinh thần lực mà dần dần loại bỏ tạp chất, để lại năng lượng thuần túy, tiếp tục dung hợp lại một cách chậm rãi.

Ngay khi sắp thành công, thiết bị đột nhiên rung lắc dữ dội, toàn bộ năng lượng mất cân bằng, một tiếng nổ nhỏ vang lên. Tất cả vật chất lập tức bị hủy hoại hoàn toàn.

Nhìn đống phế liệu cháy đen, Nhan Họa cũng đã hiểu tại sao loại thiết bị này gần như không có ai thèm mua.

Khi chế tạo dược phẩm, dược sư cần tập trung cao độ, nhưng thiết bị này lại quá kém ổn định, dễ dàng gây xao nhãng. Điều này không chỉ làm hỏng thành phẩm mà còn ảnh hưởng nghiêm trọng đến quá trình bào chế về sau.

Nhưng hiện tại cô không còn lựa chọn nào khác. Nhan Họa hồi tưởng lại điểm thất bại vừa rồi, tiếp tục đưa thảo dược vào, bắt đầu đợt bào chế tiếp theo.

Thất bại hết lần này đến lần khác, dù vậy Nhan Họa vẫn kiên trì. Sau sáu lần thất bại, dược phẩm cuối cùng cũng được bào chế thành công.

Sau khi đổ đầy dược vào ống chuyên dụng đi kèm, Nhan Họa nâng nó lên, cẩn thận nhìn. Năng lượng tương đối tinh khiết, hẳn là đã thành công.

Phải mất sáu lần thất bại mới có thể bào chế thành công được một ống dược phẩm. Đối với chất lượng của thuốc, Nhan Họa không có yêu cầu cao, chỉ cần có thể bán ra, là có thể giải quyết được vấn đề cấp bách của cô.

Có được thành phẩm đầu tiên, những lần tiếp theo trở nên dễ dàng hơn. Sau khi sử dụng hết nguyên liệu, cô thu được tổng cộng mười bảy ống dược phẩm.

Cất tất cả vào thiết bị lưu trữ không gian, Nhan Họa day day ấn đường, rửa mặt rồi nhìn vào gương.

Khuôn mặt trong gương giống cô y hệt. Nhưng thân thể này từng bị bỏ rơi trong môi trường phóng xạ cao suốt vài giờ, khiến trên mặt lưu lại những vết sẹo đỏ đen chằng chịt.

Những vết sẹo này chắc chắn phải tìm cách xóa bỏ. Các loại thuốc hiện có trong Tinh tế không thể chữa lành vết sẹo do bức xạ. Nhan Họa dự định phát triển loại thuốc của riêng mình và kết hợp với dị năng hệ mộc để chữa lành vết sẹo.

Chỉ trong nửa ngày, đã gặp phải nhiều chuyện như vậy, Nhan Họa không khỏi có chút mệt mỏi, sau khi thu dọn đồ đạc liền nằm trên giường nghỉ ngơi.