Tuy nhiên cô lại rất tò mò, những người dẫn đường không có cách nào tinh lọc cho lính gác, cuối cùng đều đi nơi nào.
“Học viện sẽ không từ bỏ tất cả các người dẫn đường, miễn là em thực sự yên tĩnh, cố gắng giao tiếp với cơ thể tinh thần của mình và học cách kiểm soát nó, em chắc chắn có thể.” Farah trấn an cô, nhưng cuối cùng không trả lời trực tiếp câu hỏi của cô.
Sau khi ra khỏi văn phòng giáo sư hướng dẫn, cô trở lại lớp học của mình. Lúc này, trường học đã thi xong, tuy không chính thức nghỉ, nhưng phần lớn học sinh cũng đã bị người trong nhà đón đi, còn người ở lại chỗ này, ngoại trừ người thi không đạt tiêu chuẩn chờ thi lại giống như Lâm Nam, còn có những học sinh coi học viện là ngôi nhà thứ hai của mình.
Màn hình điện tử khu vực chung đặt ở trước cửa hành lang, luôn phát những tin tức quan trọng nhất, tân tổng thống lên ngôi, đảng dân chủ hoàn toàn mới nhậm chức, tổng thống trẻ tuổi mặc quân phục màu vàng đen, dưới ánh mặt trời và hoa, gửi lời chia buồn tới gia đình của những người lính gác đã chết ở tiền tuyến.
Ở trước ngực những người nhà cài hoa lụa màu trắng, trạng thái cảm động đến rơi nước mắt trên mặt bọn họ bị camera ghi lại toàn bộ, phóng đại vô hạn trên màn hình.
Không ngờ hôm qua cô mới lướt tin trên diễn đàn, hôm nay đã lên TV rồi.
“Sự sụp đổ đột ngột của khu vực ô nhiễm số 5, sự kiện bất ngờ này đã khiến chúng tôi mất đi rất nhiều sinh mạng quý giá, cho dù đó là những chiến binh dũng cảm trên mặt trận hay những người dân vô tội, sự ra đi của họ khiến chúng tôi vô cùng đau buồn. Thay mặt đất nước, tôi xin gửi lời chia buồn sâu sắc nhất tới tất cả các nạn nhân và những người thân và bạn bè của họ…”
Tổng thống đứng trước đông đảo phóng viên truyền thông phát biểu, hình tượng tuổi trẻ trầm ổn giành được hảo cảm của mọi người. Ánh mặt trời chiếu lên người hắn, tôn lên huy hiệu độc đáo trên đồng phục, rạng rỡ rực rỡ.
“Hừ, chỉ biết diễn.”
Lúc này bên cạnh Lâm Nam bỗng nhiên vang lên giọng nói khinh thường, cô quay đầu nhìn lại, là một nam sinh có tàn nhang màu xám tro, tóc vàng mắt xanh.
Cô nhận ra hắn, người này là bạn cùng lớp của cô, là một người dẫn đường nam.
Chẳng biết hắn đứng ở bên cạnh cô từ lúc nào, hắn thấy Lâm Nam nhìn qua mình, ngưng lại, chán ghét trong mắt lại nồng đậm hơn một ít, thở hổn hển quát vào mặt cô: “Cô nhìn cái gì mà nhìn, loại dân đen như mấy người có tư cách gì mà đứng ngang hàng với bọn ta!”
Lâm Nam: “??”
Đang yên đang lành sao tên này lại mắng cô?
Đợi nam sinh kia rời đi, bạn cùng bàn mới cẩn thận nhích lại gần, an ủi cô: “Đừng để ý đến hắn, tính tình El vẫn luôn như vậy.”
“Cậu ta bị sao vậy?”
“Tớ nghe nói tổng thống mới nhậm chức là người của đảng dân chủ mới, đối lập với những gia đình quý tộc cũ kỹ như El, cho nên cậu ấy mới tức giận như vậy.”
Hoá ra là vậy, đảng phái khác nhau đại biểu lợi ích cũng khác nhau, tuyển cử coi như một lần thay máu lớn, chung quy hàm chứa xung đột lẫn mâu thuẫn.
Tuy nhiên đây cũng không phải là chuyện dân chúng bình thường như các cô quan tâm.
“Không ngờ luôn đấy, khu ô nhiễm số năm bỗng nhiên sụp đổ, vốn dĩ nghỉ hè chúng ta phải đi thực tập ở nơi này, hiện tại bên kia loạn thành một nồi cháo, cũng không biết trường học còn để chúng ta đi qua đấy không nữa.”
“Thực tập?”
“Đúng vậy, đối với học viện dẫn đường, năm nhất học khoá lý luận, năm hai thì phải đi khảo hạch thực tế, đợi đến năm thứ ba, học viện sẽ để cho chúng ta thử tiếp xúc với người quân đội, cùng bọn họ ra ngoài diễn luyện, chúng ta thi thử xong qua nghỉ hè thì lên năm ba rồi, ngày nghỉ này được coi như vòng thử đầu tiên, để xem dẫn đường chúng ta nhìn trúng đội quân nào, nguyện ý ở lại nơi đó.”
Lúc nói xong những lời này, cô gái nhỏ mặt bụ bẫm hơi nghi hoặc, nghiêng đầu hỏi: “Ngay cả những thứ này cậu cũng không biết hả?”