Buổi tập đầu tiên.
Hà Thanh Sơ theo sau Quân Triệt Lâm, bước vào phòng tập. Căn phòng khá rộng, ánh sáng trắng từ đèn trần chiếu xuống khiến mọi thứ trở nên sáng rõ, nhưng không gian lại mang theo một sự tĩnh lặng nhất định. Một bên tường là tấm gương lớn, phản chiếu bóng dáng mảnh khảnh của cô, khiến cô cảm thấy áp lực vô hình.
Quân Triệt Lâm đi chậm lại, hơi nghiêng đầu nhìn cô, giọng điệu bình thản:
"Đừng ngại, tuy rằng không biết nhưng có thể từ từ học."
Hà Thanh Sơ mím môi, khẽ gật đầu.
"Cảm ơn anh."
Cô không giỏi trong việc giao tiếp với người lạ, mà môi trường này lại quá xa lạ với cô. Từ trước đến nay, cô chưa từng nghĩ có ngày mình sẽ đứng ở đây, bắt đầu một công việc hoàn toàn mới mẻ.
Cánh cửa phía trong mở ra, một người phụ nữ bước ra ngoài. Cô ta mặc bộ vest ôm sát màu đen, dáng người cao gầy, gương mặt góc cạnh mang theo vẻ sắc sảo. Đôi mắt đen thẳm quét qua Hà Thanh Sơ một lượt, rồi dừng lại ở Quân Triệt Lâm.
"Cô là người mới?"
Hà Thanh Sơ hơi siết tay, nhanh chóng đáp lại:
"Vâng, tôi tên Trần Tuyết Nhi."
Người phụ nữ không tỏ vẻ bất ngờ, chỉ gật đầu một cái, giọng nói dứt khoát:
"Tôi là Lâm Phi, sẽ phụ trách đào tạo cô trong thời gian tới."
Ngữ điệu của cô ta không có nhiều cảm xúc, nhưng mang theo sự uy nghiêm đặc trưng. Cảm giác này khiến Hà Thanh Sơ hơi căng thẳng.
Lâm Phi không vòng vo mà hỏi thẳng:
"Trước đây cô đã có kinh nghiệm gì chưa?"
Hà Thanh Sơ thoáng ngập ngừng, sau đó thành thật lắc đầu:
"Tôi chưa có, đây là lần đầu tiên tôi thử sức với ngành này."
Lâm Phi im lặng trong vài giây, sau đó nhướng mày, ánh mắt đầy vẻ khó tin.
"Cái gì?"
Cô ta nhìn chằm chằm Hà Thanh Sơ, như muốn xác nhận xem có phải mình nghe nhầm hay không.
"Cô chưa từng học qua bất kỳ thứ gì liên quan đến nghề này?"
"Vâng."
Bầu không khí có chút tĩnh lặng. Lâm Phi khoanh tay trước ngực, ánh mắt sắc bén lộ rõ vẻ suy nghĩ. Một người hoàn toàn không có kinh nghiệm mà lại được nhận vào công ty này? Cô ta có hơi khó tin.
"Không có kinh nghiệm mà lại được ký hợp đồng? Ai giới thiệu cô vào?"
Lời nói của cô ta không mang theo sự nghi ngờ quá mức, nhưng rõ ràng không dễ dàng chấp nhận chuyện này.
Quân Triệt Lâm đứng một bên nãy giờ mới chậm rãi lên tiếng:
"Chuyện này cô không cần bận tâm, nhiệm vụ của cô là đào tạo cô ấy."
Lâm Phi hừ nhẹ, không truy hỏi thêm, chỉ lạnh nhạt nói:
"Tôi chỉ sợ cô ta không theo nổi."
Cô ta nhìn sang Hà Thanh Sơ, ánh mắt nghiêm túc:
"Tôi nói trước, đây không phải là một công việc đơn giản. Nếu cô thật sự muốn làm, vậy phải chuẩn bị tinh thần học hỏi, không có chuyện đi đường tắt."
Hà Thanh Sơ khẽ siết tay, nghiêm túc đáp:
"Tôi sẽ cố gắng."
Lâm Phi không nói thêm, chỉ ra hiệu cho cô bước đến.
"Vậy thì bắt đầu từ những điều cơ bản nhất."