Cả đường đi xe đều chạy rất chậm, cho dù có là siêu xe thì cũng phải đi chậm thôi. Ước chừng một tiếng rưỡi sau, xe mới vào được tuyến đường chính trong thành phố. Lúc này lượng xe taxi ở bên đường đã nhiều lên, Thẩm Thanh Lam vội nói: "Cho tôi xuống xe ở đây là được rồi, Giang ca, tiểu Vân, mọi người đi đường an toàn nhé."
Giang Hành rõ ràng rất mệt, nhưng mà y cũng không ngủ, chỉ là nhìn ra ngoài cửa sổ phát ngốc. Nghe được Thẩm Thanh Lam nói như vậy, y cũng không ép buộc, bảo tài xế dừng xe.
Thẩm Thanh Lam nói lời cảm tạ với cả ba người, lúc xuống xe không chú ý trượt chân một cái, may mà bắt được cửa xe mới miễn cưỡng đứng vững được.
Nhìn theo chiếc xe rời đi, Thẩm Thanh Lam lấy điện thoại ra, vừa rồi may mà sạc thêm được chút pin. Hắn nhìn đồng hồ, còn chưa đến ba giờ chiều nữa, Thẩm Thanh Lam do dự không biết nên tuỳ tiện ăn trước hay đợi về nhà rồi ăn. Nghĩ một lát, vẫn là về nhà gọi cơm hộp đi, thời buổi này ăn cơm hộp tiện hơn rất nhiều.
Đột nhiên Thẩm Thanh Lam nhớ tới: Chết rồi, cái túi bảo bối của hắn!
Hắn theo phản xạ muốn chạy đuổi theo, nhưng bước hai bước mới nhận ra là không thể đuổi kịp. Thẩm Thanh Lam thấy dây giày của mình bị bung ra, thế là cúi đầu xuống buộc lại, bấy giờ mới bắt xe rời đi.
Dù sao cũng có wechat của Tiểu Vân rồi, bảo bối của hắn cũng không mất được.
Lúc về đến nhà đã là ba giờ rưỡi, Thẩm Thanh Lam đặt một nồi lẩu cay, ăn sạch sẽ, cuối cùng cũng cảm thấy cả người ấm áp.
Thẩm Thanh Lam nằm ở trên giường tổng kết lại một ngày, phát hiện ra hôm nay đi chụp cái tạp chí này, không những lắm chuyện không ra sao, tiền lương còn ít, đã thế hắn còn bị mất đồ, đúng là càng nghĩ càng bực.
Thôi không thèm nghĩ nữa, đi ngủ cho xong!
Thẩm Thanh Lam ngủ một giấc đã đời, đến khi tỉnh dậy đã là 7h tối. Bây giờ là mùa đông, trời tối sớm, ngoài trời đã đen kịt.
Đầu tiên là kiểm tra lại điện thoại xem có tin nhắn quan trọng gì về chuyện công việc không, say đó chuẩn bị dọn dẹp một chút. Hắn còn muốn đi tập thể thao ở phòng gym dưới chung cư, đồ ăn hôm nay nhiều calo như vậy, là lẩu cay chứ không phải salad đâu, phải tập vài tiếng mới bù lại nổi!
Chờ hắn đi vận động xong trở lại nhà mình, phát hiện vẫn là không có bất kỳ thông tin gì liên quan đến công việc. Thế là Thẩm Thanh Lam đi xem phim, tiện lướt mạng xã hội xem cp mà mình đẩy thuyền gần đây thế nào rồi.