Vợ Của Huyền Thoại Trong Giới Lại Là Chính Tôi

Chương 27

Trên người Du Hướng Văn, Doãn Ngôn cảm nhận được niềm đam mê mãnh liệt mà anh dành cho sự nghiệp của mình.

"Phát âm và nhịp thoại của em đã rất tốt rồi, nhưng vẫn cần chú ý đến hơi thở. Khi diễn xuất, cảm xúc lên cao thì hơi thở của em dễ bị rối, điều đó sẽ ảnh hưởng đến sự chính xác trong biểu đạt cảm xúc."

Thầy giáo dạy thoại từng kèm cặp Doãn Ngôn từ những ngày đầu bước vào nghề. Nhìn cậu từng bước đi lên từ một người hoàn toàn xa lạ với diễn xuất, trở thành một diễn viên trẻ có thực lực và chút tiếng tăm, ông ấy không khỏi cảm thấy tự hào và vui mừng.

"Tiểu Ngôn, em có thiên phú diễn xuất, một số vấn đề nhỏ không cần quá gấp, cứ đóng nhiều phim hơn, môi trường trường quay chính là nơi tốt nhất để tôi luyện. Hãy cảm nhận, hãy ngộ ra, dần dần em sẽ tiến bộ. Cố lên nhé!"

"Em cảm ơn thầy, em sẽ cố gắng." Chào tạm biệt thầy, Doãn Ngôn kết thúc buổi học hôm nay.

Lưu Hiểu Đông đã chờ sẵn trước cửa để đưa cậu đi ký hợp đồng.

"Đoán xem nam chính đóng cùng cậu là ai?" Vừa lên xe, Lưu Hiểu Đông không nhịn được mà thần thần bí bí hỏi.

Doãn Ngôn: "… Không đoán ra."

"Là Du Hướng Văn đấy!!!"

Lưu Hiểu Đông rõ ràng đã kích động vô cùng, hai mắt sáng rực: "Tôi còn nghi ngờ đạo diễn Dương có đang đùa mình không nữa. Là Du Hướng Văn đấy! Đóng cặp với cậu! Nếu chuyện này là thật, vậy thì chúng ta lời to rồi!!"

Mặc dù Doãn Ngôn đã có linh cảm từ trước, nhưng khi thông tin này được xác nhận, nhịp tim cậu vẫn vô thức tăng nhanh vài phần.

"Sao trông cậu không thấy hào hứng chút nào thế?" Vừa rồi khi Lưu Hiểu Đông đứng trước cửa đợi Doãn Ngôn, lúc nghe tin này suýt chút nữa muốn chạy vài vòng cho hạ nhiệt.

Ngược lại, Doãn Ngôn khi nghe tên Du Hướng Văn lại chẳng có chút biểu cảm ngạc nhiên nào.

Doãn Ngôn nhếch môi, khô khốc nói: "Em vui đến mức chẳng biết phải nói gì nữa rồi, yeah."

Lưu Hiểu Đông: "..."

Lưu Hiểu Đông: "Cậu có gì đó sai sai."

Chỉ là lúc này, Lưu Hiểu Đông không có thời gian để truy cứu tại sao Doãn Ngôn lại bình tĩnh như vậy.

Trong đầu anh ấy bắt đầu hình dung cảnh Doãn Ngôn lao thẳng lên tuyến một, sánh vai với Du Hướng Văn trên thảm đỏ. Đến lúc đó, ánh đèn flash chắc chắn sẽ sáng rực như ban ngày.

Thôi được rồi.

Tuyến một nghe có vẻ hơi xa vời.

Nhưng với sự kết hợp của Triệu Thanh và Du Hướng Văn, dù Doãn Ngôn có là một con lợn thì lần này cũng có thể vững vàng giữ vị trí tuyến hai rồi nhỉ. (Lưu Hiểu Đông: Không phải tôi nói Doãn Ngôn là lợn đâu nhé.)

...

Quá trình ký hợp đồng diễn ra vô cùng suôn sẻ. Doãn Ngôn lướt qua các điều khoản, thấy không có vấn đề gì bèn ký tên. Cậu kết bạn WeChat với trợ lý của đoàn làm phim, cũng nhận được kịch bản, coi như mọi chuyện đã được chốt.

Chỉ còn chưa đầy nửa tháng nữa là đến Tết âm lịch, thời gian khai máy cụ thể của đoàn phim vẫn chưa được xác định. Sau Tết, chắc chắn sẽ tổ chức một buổi gặp mặt giữa đội ngũ sáng tạo để làm quen với nhau.

Trợ lý nói vài ngày nữa sẽ lập nhóm chat và kéo mọi người vào, trong thời gian này, Doãn Ngôn có thể xem trước kịch bản.

Cả một ngày trôi qua yên ả, nhưng đến khi trở về tổ nhỏ của mình, cuối cùng Doãn Ngôn không thể kiềm chế được sự phấn khích nữa.

Cậu vừa vào cửa, thay giày xong thì đứng yên một lát, rồi bỗng nhiên nhếch miệng cười, nhảy cẫng lên như một con vượn, múa may quay cuồng khắp căn hộ. Mãi đến khi cạn sạch năng lượng, cậu mới ngã phịch xuống ghế sô pha.

Ôm lấy chiếc gối ôm hình mèo buồn bã bên cạnh, Doãn Ngôn ngửa mặt nhìn trần nhà, cảm giác như mình đang mơ vậy.

Cậu thực sự sắp được vào đoàn phim của đạo diễn Triệu rồi này!

Hơn nữa còn là vai chính nữa!

Hơn nữa còn hợp tác với Du Hướng Văn nữa chứ!!

Khoảnh khắc này, Doãn Ngôn cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất thế giới.