Doãn Ngôn hơi cảm động: "Cảm ơn cậu, Be Be."
Hai người đi đến thang máy, khi thang máy sắp đến, Dương Thần Thụy lại nói: "Tất nhiên, nếu cậu thật sự không qua được, tôi sẽ nộp thử hồ sơ. Phong cách hai ta khá giống nhau, biết đâu tôi lại nhặt được cơ hội rớt ra từ cậu, hahaha."
Doãn Ngôn: "..."
Dương Thần Thụy: "Bái bai!"
Cuối cùng tai Doãn Ngôn cũng được yên tĩnh lại.
Cậu trở về căn hộ, dọn dẹp đống vỏ snack rải đầy trên bàn, ôm lấy cái gối mèo buồn bã mà Dương Thần Thụy tặng, nằm xuống một lúc, để bộ não bị tiếng ồn ô nhiễm suốt một ngày được nghỉ ngơi đầy đủ.
Nửa buổi sau, Doãn Ngôn chậm rãi bò dậy, mở nick phụ đã mấy ngày chưa đăng nhập.
Không ngoài dự đoán, thông báo đỏ phủ kín màn hình. Cậu mở phần bình luận ra xem.
"Cơm!! Thơm quá!! Cầm bát chạy đến đây!!"
"Là góc nhìn từ phía học sinh kìa! Quả nhiên tác giả cũng cảm thấy đây là CP song ác nhân, đen ăn đen, Doãn Bảo từ đầu đã để mắt đến giáo sư Du, cuối cùng gϊếŧ ngược lại, dùng thân phận nạn nhân chiếm đoạt toàn bộ tài sản của giáo sư. Trời ạ, chủ đề tầm gửi quá chuẩn... Ai là thợ săn, ai là con mồi đây, phản diện công x phản diện thụ thật tuyệt, hehe..."
"Nhưng tác giả lại dùng tên thật kìa, cứ tưởng sẽ dùng Lương Túc và Dư Sênh chứ. Nhân vật cũng khá hợp mà."
"Chắc tại Dư Sênh trùng họ với giáo sư Lương nên nhìn hơi kỳ kỳ?"
"Nói vậy cũng có lý..."
Khoan đã... Vậy ra có thể dùng tên nhân vật sao?
Doãn Ngôn khựng lại. Khi viết cậu hoàn toàn không nghĩ đến chuyện đó. Vì tiêu đề video edit có dùng tên thật của cậu và Du Hướng Văn, cậu đã vô thức cảm thấy nên viết bằng tên thật luôn.
Giờ nghĩ lại thì, đúng là có thể dùng tên nhân vật mà.
Dù vai diễn của học sinh trong fic này là sự kết hợp từ hai bộ phim, nhưng xét về tính cách, tuyến nhân vật đó khá tương đồng với vai diễn đầu tay của cậu. Hoàn toàn có thể lấy ra dùng.
Ấy.
Lại ngốc nghếch rồi.
Dường như từ hôm thảm đỏ, ngày nào cậu cũng hoặc là đang ngốc, hoặc là trên đường trở nên ngốc.
Chẳng lẽ chiếc nhẫn đó khắc cậu sao?
Thấy dưới fic toàn lời khen và thảo luận về nội dung, Doãn Ngôn thật sự không nỡ xóa bài nữa.
Cậu nghĩ ngợi một lúc, mở file văn bản ra, thay toàn bộ tên trong fic thành Lương Túc và Lương Dư Sênh. Sau khi kiểm tra lại, đúng là đọc thuận mắt hơn hẳn, không còn thấy xấu hổ nữa.
Trời mới biết cậu đã làm sao để dùng chính tên mình viết xong một fic CP.
Thực tế chứng minh, con người không nên ra bất cứ quyết định nào vào ban đêm. Nếu hôm đó cậu viết xong rồi đi ngủ, sáng hôm sau chỉnh sửa lại, có khi fic này đã không ra đời rồi.
Doãn Ngôn sao chép lại nội dung vào app, tạo ảnh dài, chỉnh sửa thay thế hình ảnh cũ. Chẳng bao lâu đã có người phát hiện ra cậu đổi tên nhân vật.
"Tác giả đột nhiên đổi tên nhân vật làm gì thế?"
"Hiểu rồi! CP nhân vật là CP nhân vật, tên thật để viết hiện đại thực tế, tác giả định làm fan hiện thực rồi!"
"Cái gì? Fan hiện thực!!!"
"Tôi lại cầm bát chạy đến đây! Mau nấu cơm đi nào má ơi!!"
Doãn Ngôn: "..."
Không phải, không có, đừng có nói bậy!!!
Cậu trăm triệu lần không ngờ mọi người lại giải thích theo hướng đó.
Hiện thực cái gì? Hiện thực thế nào? Không hiện nổi một chút nào hết!!
Ngay lúc cậu sắp phát điên, trong danh sách tin nhắn nhảy ra một tin nhắn mới.
No Ấm Nghĩ Về Doãn Du: "Tác giả đột nhiên đổi tên nhân vật làm gì thế?"
Khi Doãn Ngôn quyết định viết fanfic về "Cách nuôi dưỡng dây tơ hồng", cậu đã liên hệ với tác giả No Ấm Nghĩ Về Doãn Du để xin phép sử dụng video edit của cô ấy làm cảm hứng cho câu chuyện. Cuối cùng, khi đăng bài, cậu cũng đã gắn thẻ đối phương.
Mặc định trong đầu Doãn Ngôn, người ta là con gái.
Dù sao thì trong giới sáng tác fanfic, đặc biệt là fanfic về giới giải trí nội địa, xác suất gặp một tác giả nam gần như bằng không.