Sự Trả Thù Của Pandora (Quyển 2)

Quyển 2 - Chương 4

“Nói cho cùng ánh mắt các cậu cũng không bằng Liên Chức, lúc ấy mở trang viên chính là chủ ý của cô ấy…”

Dứt lời, ánh sáng mờ mờ lưu chuyển giữa rèm châu, Liên Chức vén rèm lên đi về phía bọn họ.

Thịnh Phù Nhiên chậc chậc: "Bà chủ Liên, tôi có nên nói cậu lợi hại hay không? Ngày sơn trang khai trương cũng có thể khoan thai đến chậm, không sợ cổ phần của cậu bị tôi nuốt mất.”

Liên Chức không thèm để ý cười cười.

“Tôi chỉ có một chút cổ phiếu lẻ, bại thì bại thôi.”

Mấy người bên cạnh mặc dù không học đại học Tinh Hoa, nhưng đều là bạn bè trong giới của Thịnh Phù Nhiên, Liên Chức nhoẻn môi cười.

Những người khác nhàn nhạt gật đầu, không có ý định kết giao nhiều.

Bọn họ vừa đi, Thịnh Phù Nhiên dẫn Liên Chức đi tham quan sơn trang.

Lúc trước cô đã tới rất nhiều lần, nhưng lần này nhìn kỹ mới phát hiện ra trang trí khiêm tốn nhưng sang trọng, tường gạch và đèn trang trí đều là vật liệu cao cấp, tay vịn và cửa lớn sợ là đã mời đại sư thiết kế một lần nữa.

Thịnh Phù Nhiên nói: "Nếu không thì cậu và tôi cùng nhau chuyên tâm kinh doanh sơn trang, đảm bảo cậu không nghèo được.”

“Quên đi, công tác thực tập ở viện kiến trúc của tôi cũng đủ cho tôi bận rộn.”

Liên Chức nói, “Cậu cứ an tâm để tôi làm cổ đông nhỏ thu tiền hoa hồng đi, tôi không có chí lớn.”

“Được rồi, sang năm tôi cũng phải đến đài truyền hình đưa tin.”

Nói xong Thịnh Phù Nhiên đặt tay lên vai Liên Chức, "Tôi vẫn rất khó hiểu vì sao lúc trước cậu yên tâm lấy ra mười triệu, cho dù là bạn học, không sợ tôi lừa tiền hoặc là một tên vô lại?”

Trông bộ dáng cô ấy có vẻ giang hồ, ai có thể nghĩ đến đằng sau thân thế lại bất phàm như vậy.

Liên Chức nói: "Trực giác thôi, khi đó tôi có chút tiền nhỏ vừa vặn muốn đầu tư. Lúc ấy cậu hóa thân thành người không căn không cơ đầu tư, từng bước từng bước thành lập đế quốc giải trí lớn nhất thủ đô, cũng sắp quỳ xuống trước giáo sư rồi, tôi ở bên cạnh nghe suýt nữa cũng bị lừa.”

Thịnh Phù Nhiên buồn bực nở nụ cười.

Liên Chức cũng vậy.

Nhưng lý do không phải như vậy.

Trong tư liệu Tống Diệc Châu đưa cho cô bao trùm rất nhiều lĩnh vực, cả bối cảnh và địa vị của Thịnh Phù Nhiên đều nằm trong đó.

Cô ấy là con nhà giàu đời thứ ba tiêu chuẩn, địa vị cao lại vô cùng khiêm tốn.

Khi đi học đại học lái toàn xe sang trọng, thành tựu lại không quá nổi bật như những người ưu tú khác, cô ấy bình thường đến mức gần như tìm không ra.

Nhưng sau khi Liên Chức vào trường, lập tức nhìn chằm chằm vào hướng đi của cô ấy.

Thịnh gia quản rất nghiêm, không cho tiền thừa cho Thịnh Phù Nhiên chơi đùa. Biết chuyện cô ấy muốn gây dựng sự nghiệp, Liên Chức lập tức nhập bọn, cũng cực lực ủng hộ cô ấy mở rộng sản nghiệp trang trại rượu thành trang viên.

Mạng lưới quan hệ và địa vị sẽ gắn chặt vào các ngành nghề, đừng thấy hiện tại Thịnh gia không ủng hộ đứa cháu gái này gây dựng sự nghiệp, không lâu sau sẽ tận hết sức lực giúp đỡ cô.

Liên Chức có dự cảm, nơi này về sau sẽ trở thành nơi nghỉ ngơi của các quan lớn ở thủ đô.

Quyền thế sinh tiền tài, có đôi khi chỉ cần trong miệng những người này lộ ra vài phần tin tức đã có thể để cho cô ăn được lợi nhuận khổng lồ.

Trang viên cùng lắm qua một năm sau sẽ có thay đổi rõ rệt.

Sơn thủy cộng thêm sắc nước hương trời, trang viên cổ kính vòng quanh sân golf, là đất quý hiếm có.

Thịnh Phù Nhiên nói: "Sau này nơi này sẽ trở thành hội viên, nếu thử nghiệm kiểu Bắc Kinh thành công, như vậy ở đây sẽ làm cửa hàng mẹ. Tôi sẽ đến ba góc Trường Châu chọn thêm hai nơi nữa, khiến cho thương hiệu rượu Hồng Sam này càng thêm lớn mạnh.”

Lý do thoái thác này của cô ấy giống như hô khẩu hiệu, nhưng Liên Chức biết cô ấy có thực lực.

Liên Chức cầm ly rượu cụng ly với cô ấy.

“Chúc cậu thành công.”

Thịnh Phù Nhiên cười: "Không, là chúc chúng ta thành công.”

Lúc hai người xuống núi, Thịnh Phù Nhiên lái xe đưa Liên Chức về trường.

Năm nay cô ấy học năm ba, cơ bản không có tiết, lúc ở trên xe bạn bè gửi tin nhắn tới, chuyện vào đài truyền hình đã xong, ngay cả thẻ công tác cũng chuẩn bị xong cho cô ấy.

“Đài địa phương?" Thịnh Phù Nhiên nói, “Anh biết tôi không đi đài địa phương mà.”

Nhất định phải là CCTV, nếu không làm sao xứng với thân phận đại tiểu thư của cô chứ.