"Bản sao đã được thành lập. Chúc 12 người chơi may mắn chơi thật vui vẻ."
Đây là những lời cuối cùng mà Sở Tử Hàn nghe được trước khi hôn mê. Sau đó, cậu ngất đi.
Khi tỉnh dậy và mở mắt ra, cậu thấy mình đang ngồi trước một chiếc bàn dài cổ kính và hoa lệ. Một giao diện ảo chỉ có thể thấy trong phim khoa học viễn tưởng hiện ra trước mắt cậu.
[Tên phó bản: Người sói là ai?]
[Độ khó của phó bản: Trải nghiệm phó bản và đạt đến một mức độ khó nhất định.]
[Điều kiện vượt qua phó bản: Sống sót và tìm thấy Người sói.]
[Phần thưởng phó bản: 20 tệ Trái Đất.]
Bốn dòng chữ tương tự xuất hiện trước mặt mười một người còn lại. Bọn họ đưa tay ra chạm vào nhưng phát hiện những chữ viết đó đã biến mất.
Tuy nhiên, tấm bảng trước mặt Sở Tử Hàn lại đột nhiên thay đổi.
"Chúc mừng người chơi Sở Tử Hàn đã kích hoạt nhiệm vụ ẩn."
Điều kiện vượt qua phó bản: Không được để lộ thân phận Người sói cho đến đêm cuối cùng.
[Phần thưởng phó bản: 30 tệ Trái Đất cộng với một đạo cụ bí ẩn.]
Sở Tử Hàn liếc nhìn nhiệm vụ ẩn, nhanh chóng kiềm chế vẻ mặt kinh ngạc, cố gắng biểu hiện giống hệt những người khác.
Trước đó, Sở Tử Hàn đã xem rất nhiều phim điện ảnh và tiểu thuyết thể loại tận thế, kết hợp với lời nhắc nhở trong phó bản, cậu nhanh chóng hiểu được tình hình của mình.
Lúc này có lẽ cậu đã bước vào một thế giới nhỏ trong dòng chảy vô hạn, đây là một phó bản tương tự như game Người sói. Với thân phận là Người sói, cậu cần phải giấu mình khỏi mười một người còn lại và giành chiến thắng.
Còn về phần thưởng dành cho việc chiến thắng, không chừng nó có thể giúp cậu thoát khỏi tận thế trong vòng hai mươi ngày sau.
Mọi người đều lo lắng mà quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Đây là một lâu đài thời trung cổ phong cách châu Âu, trên tường còn treo những bức tranh mô phỏng lại của Leonardo da Vinci.
Lúc này, mười hai người bọn họ đang ngồi quanh một chiếc bàn dài, trước mặt mỗi người đều có hai tờ giấy và một cây bút.
Ngoài ra không còn gì khác nữa.
Thời gian trôi qua từng chút một, không có manh mối nào khác ngoại trừ bốn dòng chữ đầu tiên kia.
"Tôi nghĩ chúng ta cần nói một chút về tình huống của từng người." Lúc này, Sở Tử Hàn lên tiếng. Trên mặt cậu lộ vẻ kiêu ngạo, trong mắt tràn đầy sự khinh thường, hoàn toàn khác với vẻ ngoài thường ngày. Sau khi liếc nhìn mọi người, cậu nói: "Tôi tên Sở Đại Cường, sinh viên năm hai. Trước khi tiến vào, ừm, phó bản này, tôi vừa định lên giường đi ngủ."
Sở Tử Hàn nhanh chóng đặt cho mình một cái tên giả.
Một cô gái có lẽ vì cảm thấy tên giả của đối phương quá buồn cười nên đã cười lớn, khiến ánh mắt của những người còn lại đều đổ dồn về phía cô.
Cô gái lập tức xấu hổ cúi đầu, nhút nhát sợ hãi nói: "Tôi tên Đỗ Vi, cũng là sinh viên đại học, trước khi vào đây thì tôi đang đắp mặt nạ. Mọi người có biết đây là nơi nào không, phó bản có nghĩa là gì? Lúc trước tôi còn nghĩ tận thế đều là giả hết!"