"Làm hoàng hậu sao?" Nguyên Tụng cong khóe mắt, nụ cười trên môi hoàn hảo đến mức không ai có thể nhìn ra bên trong cậu đang rơi nước mắt. "Ta thực sự rất hứng thú, chỉ là... ngài làm thế nào để đảm bảo Hoàng đế tương lai nhất định sẽ đồng ý cưới ta?"
Ai mà từ chối rước một mỹ nhân như vậy về nhà được chứ? Đôi mắt màu tím sẫm của Mellowne chầm chậm lướt qua người Nguyên Tụng. Cậu nhóc này từ trước đến giờ lúc nào cũng khờ khạo, chưa bao giờ nhận thức được giá trị nhan sắc của mình. Cậu ấy không biết rằng chỉ cần cố gắng một chút là đủ để ngồi lên vị trí hoàng hậu, vậy mà lại bị vài lời dụ dỗ của hắn ta làm lung lay.
"Cứ đánh cược một lần đi, dù sao cũng là một vụ làm ăn không lỗ vốn." Đôi mắt sắc sảo của Mellowne lóe lên ánh sáng thâm sâu. "Từ bé ta đã thấy em là một kẻ ưa mạo hiểm, chắc hẳn bây giờ cũng chưa thay đổi đâu nhỉ?"
Mellowne không nhớ rõ là năm nào tháng nào, chỉ nhớ rằng khi mọi chuyện chưa trở nên căng thẳng, hắn thường mượn cớ ghé thăm nhà Heinz để nhìn cậu trai xinh đẹp kia.
Chưa bao giờ hắn hiểu nổi, rõ ràng xuất thân thấp kém đến vậy, vì sao Nguyên Tụng lại có thể sở hữu ngoại hình còn vượt trội hơn cả những kẻ mang dòng máu cao quý nhất của đế quốc?
Khi đó vẫn là mùa đông, gương mặt nhỏ nhắn của cậu bé bị gió lạnh thổi đến mức ửng đỏ, trông chẳng khác nào đóa hồng nhung kiều diễm nở rộ trên nền tuyết trắng.
Một đóa hồng đẹp nhất của đế quốc, hắn đã từng nghĩ như thế.
Có lần, Mellowne đùa cợt nói với mẹ rằng mình muốn cưới Nguyên Tụng, nhưng bà chỉ thở dài rồi dịu dàng nhìn hắn: "Đó là bảo vật mà hai anh em họ bảo vệ, làm sao con có thể dễ dàng cướp đi?"
Lời này khiến hắn không phục, khi đó hắn đã tự nhủ, sau này nhất định phải dốc sức thử một lần, nhất định phải cưới bằng được Nguyên Tụng về nhà.
Nhưng hắn không ngờ rằng thế giới của người trưởng thành lại biến đổi quá nhanh. Hai gia tộc đoạn tuyệt quan hệ, hắn cũng mất đi cơ hội gặp lại cậu.
Mãi đến tận hôm nay, hắn đã trở thành một kẻ đáng khinh hơn bao giờ hết, chỉ muốn kéo Nguyên Tụng cùng mình chìm xuống vực sâu.
Thế nhưng, sau khi gặp lại cậu, sau khi nói ra kế hoạch của mình, Mellowne lại thoáng cảm thấy hối hận. Vì sao nhiều năm trôi qua như vậy, rõ ràng bây giờ hắn đã có khả năng đoạt lấy cậu, thế mà vẫn đang đẩy cậu về phía anh em nhà Heinz?