Khi ăn cùng với các loại topping, mộc nhĩ giòn sần sật, trứng chiên mềm mịn, nhưng ngon nhất phải kể đến váng đậu thái sợi.
Từng khoang rỗng của miếng váng đậu đều ngấm đẫm nước dùng, bên ngoài dai nhẹ, bên trong mềm mại, hương vị tươi ngon hấp dẫn.
Từ Tuấn vùi đầu ăn ngấu nghiến, quên luôn sự tồn tại của Dương Tân Tri ở phía đối diện.
Chỉ đến khi một mùi hương thịt bò thơm nức thoảng qua, anh mới nhớ ra Dương Tân Tri gọi mì lạnh sốt thịt.
Anh lập tức tích cực đề cử: "Dương ca, món mì chua cay ba loại sợi này ngon lắm! Nước dùng cực kỳ ngọt thanh, lần sau nhất định anh phải thử!"
Lúc này, Dương Tân Tri đang trộn đều bát mì lạnh của mình, mùi thơm mà Từ Tuấn vừa ngửi thấy chính là hương vị bùng nổ khi sốt thịt bò hòa quyện vào mì.
Mì vừa trộn xong, bao tử đã bị mùi thơm cồn cào kí©ɧ ŧɧí©ɧ, anh không nhịn được lập tức gắp một đũa mì cho vào miệng.
Chỉ mới nếm thử một ngụm đầu tiên, anh đã phải cảm thán: "Đáng giá! 25 tệ bỏ ra hoàn toàn xứng đáng, sốt thịt bò này đúng là cực phẩm!"
Sợi mì dai giòn, trộn đều thì từng sợi đều được phủ kín sốt thịt và gia vị. Khi ăn vào miệng, cảm giác vừa mát lạnh vừa trơn mượt.
Mỗi lần nhai, hương vị của những viên thịt bò giòn tan lại hòa quyện cùng nước sốt đậm đà. Còn có cả vị bùi thơm đặc biệt.
Ngoài ra, đậu nành rang giòn rụm và giá đỗ tươi mát cũng làm phong phú thêm hương vị, gợi lên cảm giác thèm ăn khó cưỡng.
Với khẩu vị của Dương Tân Tri, anh có thể nhận ra trong sốt thịt bò có hạt thông và vừng trắng.
Nhưng điều khiến anh ngạc nhiên hơn cả, là trong một quán ăn nhỏ ven đường như thế này lại có thể dùng thịt bò nguyên miếng để chế biến.
Chưa kể, còn cho thêm hạt thông – một nguyên liệu không hề rẻ!
Nhìn theo cách này, một bát mì lạnh giá 25 tệ bỗng trở nên quá hời, đúng kiểu quán ăn có tâm!
Khi nhai, âm thanh giòn rụm của đậu nành và giá đỗ vang lên như một bản giao hưởng nhỏ.
Giá đỗ và dưa chuột thái sợi tiết ra vị tươi mát, sốt chua cay đặc biệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ vị giác, khiến cả não bộ như bừng tỉnh.
Hai người cắm cúi ăn một cách ngon lành, vừa hài lòng với món mình chọn, vừa âm thầm tò mò muốn thử món còn lại vào lần sau.
Nhưng kỳ lạ là, dù tay nghề của chủ quán rất xuất sắc, nhưng tiệm vẫn vắng khách.
Từ lúc họ vào ăn, suốt một khoảng thời gian dài cũng chỉ có hai người họ trong quán.
Thỉnh thoảng có vài vị khách bước vào, nhưng lại lập tức rời đi vì hai lý do:
Một là, thấy chủ quán còn quá trẻ, họ do dự không biết tay nghề có đáng tin hay không.
Hai là, nhìn thấy giá cả trên thực đơn bèn nản lòng bỏ cuộc.
Từ Tuấn nhìn mà sốt ruột, thậm chí còn giúp quảng cáo vài câu, nhưng những vị khách kia quay lưng rời đi, ánh mắt đầy cảnh giác.
Rõ ràng họ đang nghĩ: "Mấy người này là tay trong hả? Muốn dụ mình vào ăn? Không có cửa đâu!"