Không Phải Thiên Thần Nhỏ, Là Sói Con Mới Đúng

Chương 18

Tuy S Monster ở khu vực Trung Quan Thôn, nhưng vì bên ngoài trang trí khá kín đáo, nếu không phải lần trước tình cờ gặp Tống Úc ở cửa, Yến Đường thật sự chưa từng để ý đến câu lạc bộ võ thuật này.

So với vẻ ngoài kín đáo, diện tích bên trong của S Monster lại rất lớn, thiết kế theo phong cách công nghiệp thô, có lẽ vì còn sớm nên chưa có khách nào đến đây tập luyện.

"Tầng một trên mặt đất là dành cho hội viên bình thường đăng ký lớp học sử dụng."

Tống Úc dẫn cô đi thang máy xuống dưới: "Chúng tôi chỉ tập luyện ở tầng hầm."

Cửa thang máy kêu "ting" một tiếng mở ra, Yến Đường kinh ngạc trước cảnh tượng bày ra trước mắt.

Diện tích nơi này lớn đến kinh ngạc, ánh đèn sáng rực chiếu vào l*иg bát giác màu đen, dọc tường treo một hàng bao cát hình trụ thẳng tắp, cách đó không xa là đủ loại thiết bị tập luyện.

Nastya miêu tả việc tập võ của Tống Úc là "lớp học theo sở thích", Yến Đường cứ ngỡ cùng lắm cậu chỉ là kiểu người yêu thích nghiệp dư duy trì thời gian tập luyện cố định hàng tuần, vì hứng thú nên thỉnh thoảng tham gia vài trận đấu mà thôi.

Nhưng rõ ràng không phải vậy.

Đây là nơi dành cho các vận động viên võ thuật chuyên nghiệp tập luyện, còn có cả phòng họp chuyên dụng, phòng dinh dưỡng, phòng vật lý trị liệu. Trên tường treo kế hoạch tập luyện và lịch thi đấu, còn có cả một bức tường đầy ảnh các võ sĩ tham gia thi đấu.

Yến Đường đi đến bức tường ảnh, lập tức chú ý đến tấm mới nhất.

Đây là ảnh chụp trận đấu của Tống Úc.

Trong l*иg bát giác, dưới ánh đèn sân khấu, vết máu trên sàn đấu chỗ thì văng tung tóe, chỗ thì tạo thành những vệt loang lổ đáng sợ do cơ thể cọ xát, khán giả bên ngoài l*иg đều đang vung tay hô hào, vô cùng phấn khích.

Giữa bầu không khí nguyên sơ và bạo lực, Tống Úc đứng trên sàn đấu, vết thương ở thái dương còn đáng sợ hơn bây giờ, là một vết rách, máu tươi đầm đìa chảy dài xuống tận cằm.

Nhưng cậu ấy lại đang cười.

Khác với nụ cười tùy hứng, dễ mến mà Yến Đường từng thấy trên mặt cậu, đó là nụ cười của kẻ chiến thắng, trong ánh mắt coi thường thậm chí còn mang theo vẻ kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

"Đây là trận đấu tôi vừa mới kết thúc."

Tống Úc thay một bộ đồ tập, đưa cho cô một tờ giấy, là lịch tập luyện hôm nay.

Yêu cầu của cậu là có thể nhanh chóng dùng tiếng Trung giao tiếp với huấn luyện viên và các võ sĩ khác, vì vậy Yến Đường cần dựa vào sinh hoạt hàng ngày của cậu để xây dựng một kế hoạch học những câu thông dụng riêng.