Xuyên Nhanh: Trước Khi Phản Diện Ra Đời

Chương 7: Tiểu thư khuê cát x Kiếm khách cô độc (7)

An Kim cắn chặt môi dưới, suýt nữa thì kêu lên đầy kinh ngạc, kiếp trước lẫn kiếp này lần đầu tiên thân mật với một nam nhân như vậy, khuôn mặt trắng nõn tinh xảo không khỏi nhuộm chút ánh đỏ, nhất thời như vầng hồng giữa trời tuyệt, đẹp đến kinh ngạc lòng người, nhưng bốn bề không người, cũng không có ai thưởng thức.

"Ta là Tam tiểu thư của phủ Thượng thư, ngươi có thể đưa ta trở về không?" Cô nhỏ giọng hỏi.

Cho dù ra khỏi rừng núi, một cô nương như cô cũng không an toàn khi đơn độc trở về phủ Thượng thư, cho nên cô chỉ có thể hy vọng nam nhân này có thể giúp người giúp đến nơi đến chốn.

Nữ nhân trên người có mùi hương thơm ngát thấm vào chóp mũi, Củng Việt cau mày thật chặt, đáp lại cô: "Ừ."

Lúc này An Kim đã thấy an tâm, cô vùi đầu vào sau vai hắn, hơi nghiêng mắt có thể nhìn thấy đường nét rõ ràng trên cằm của nam nhân.

Lưng hắn rất rộng và dày, hơn nữa toàn thân còn có khí chất trầm ổn, vô cớ khiến người ta cảm thấy rất đáng tin cậy, An Kim dường như hiểu được vì sao Diêu Vi lại bỏ trốn cùng hắn.

Phương xa chân trời đã sắp tối đen, trong một viện lạc của phủ Thượng thư, nam tử từ bên tường nhảy xuống, vững vàng rơi trên mặt đất, đem người phía sau đặt ở bậc thềm dưới hiên, rồi xoay người rời đi.

"Chờ một chút."

Củng Việt cúi đầu, nhìn thấy một bàn tay trắng nõn thon dài nắm lấy vạt áo hắn, có chút chói mắt.

Thiếu nữ ngồi trên bậc thềm, cả người nhỏ nhắn, đôi mắt lưu ly lấp lánh, tóc mai hỗn độn, trông ngoan ngoãn mềm mại cực kỳ, giống như một con hồ ly đang chờ chủ nhân vuốt ve.

Ngón tay hắn động đậy, đôi mày càng thêm xa cách lạnh nhạt: "Còn có chuyện gì?"

Mắt thấy sắp về đến nhà, lá gan của An Kim cũng lớn hơn vài phần, nhìn vào đôi mắt của hắn: "Cảm ơn ngươi đã cứu ta, ta muốn báo đáp ngươi, vàng bạc châu báu, ngươi muốn bao nhiêu?"

Sở dĩ nhân vật phản diện có thời thơ ấu bi thảm là bởi vì thân phận của cha mẹ nàng ta không xứng đôi. Nguyên chủ Diêu Vi vì báo ân cứu mạng mà lấy thân báo đáp, vậy cô bèn hứa cho Củng Việt tiền của,vậy thì hai người cũng xem như xong chuyện.

Ngày sau cô sẽ gả cho một lang quân môn đăng hộ đối với mình, đến lúc đó nhân vật phản diện ra đời, nhất định sẽ không đi lại con đường cũ trước kia.

【Xin ký chủ đừng tự cho mình là thông minh, đến lúc đó nhân vật phản diện sẽ không ra đời, nhiệm vụ sẽ thất bại.】

Hả? Như vậy sao? An Kim có chút chột dạ.

Nam nhân liếc cô một cái, giật lại vạt áo của mình: "Không cần."

Lời nói rơi xuống, hắn tung người nhảy một cái, trực tiếp biến mất tại chỗ.

Khóe miệng An Kim rũ xuống, có chút không vui, mãi đến khi bóng dáng nam nhân hoàn toàn biến mất cô mới dời tầm mắt.

Người này thật kỳ quái, trông thì xa lạ chớ gần, nhưng lại là người cẩn thận hiếm có. Rõ ràng đã cứu cô, còn tốn chút công sức đưa cô trở về, lại không mưu đồ gì, thậm chí sau khi cô nói rõ thân phận, cũng không có chút khác thường nào.

An Kim nghĩ không thông, trước tiên trở về phòng rửa mặt một phen, rồi thay bộ quần áo đi đến chính viện, phụ thân mẫu thân còn chưa biết cô đã trở về .

"Lão gia, cầu xin người, chúng ta báo quan đi. Vi nhi hiện tại còn chưa có tin tức, muộn thêm chút nữa e là lành ít dữ nhiều mất." Thượng thư phu nhân lộ vẻ lo lắng, quỳ trên mặt đất lặp đi lặp lại lời cầu xin.

[ĐỀ CỬ TRUYỆN ĐỂ MÌNH CÓ ĐỘNG LỰC DỊCH TIẾP NHÉ]